Lễ Vượt Qua

Lễ Vượt Qua trong Cựu Ước với sự hy sinh của Đấng Christ trong Tân Ước

Lễ Vượt Qua là hình bóng tiên tri chi tiết nhất về công việc và sự hy sinh của Đức Chúa Giê-su Christ. Nghi lễ này không chỉ là một ký ức lịch sử mà là một chương trình cứu chuộc được Đức Chúa Trời sắp đặt, dự báo sự hy sinh vĩnh cửu của Ngài.

I. LỄ VƯỢT QUA NGUỒN GỐC LỊCH SỬ VÀ Ý NGHĨA SỰ GIẢI CỨU

Lễ Vượt Qua đánh dấu sự giải thoát của dân Y-sơ-ra-ên khỏi kiếp nô lệ ở Ê-díp-tô.

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:14: “Các ngươi hãy ghi ngày đó làm ngày kỷ niệm, trải các đời, phải giữ lễ nầy cho Đức Giê-hô-va; ấy là một lệ định đời đời.”

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:27: “…ấy là của tế lễ Vượt-qua dâng cho Đức Giê-hô-va, Ngài đã vượt qua các nhà dân Y-sơ-ra-ên tại Ê-díp-tô, khi Ngài hành hại người Ê-díp-tô mà lại cứu nhà chúng ta.”  

Lễ Vượt Qua phải vừa là sự kỷ niệm vừa là hình bóng, không chỉ chỉ về sự giải cứu khỏi Ê-díp-tô, mà còn chỉ về sự giải cứu vĩ đại hơn mà Đấng Christ sẽ thực hiện trong việc giải thoát dân sự Ngài khỏi xiềng xích tội lỗi

Lễ Vượt Qua là ngày khai sinh của dân tộc Y-sơ-ra-ên, được lập ra để chứng minh rằng mọi quyền làm người đều đến từ sự giải cứu của Đức Chúa Trời, không phải sức mạnh của con người.

Lễ Vượt Qua trong Cựu Ước với sự hy sinh của Đấng Christ trong Tân Ước
Lễ Vượt Qua trong Cựu Ước với sự hy sinh của Đấng Christ trong Tân Ước

ii.Lễ Vượt Qua là ứng nghiệm trên Chúa Giê-su

1. Chiên Con Không Tì Vết 

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:5 -“Chiên con phải là con đực, tơ một tuổi, không tì vít chi; các ngươi bắt chiên con hay là dê con cũng được.”

I Phi-e-rơ 1:18-19 -” bèn là bởi huyết báu của Đấng Christ, như huyết của chiên con không lỗi, không vít.”

Như vậy, nó tượng trưng cho Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng không hề bị ô uế bởi tội lỗi. Không đủ khi Chiên Con Lễ Vượt Qua bị giết; huyết của nó phải được bôi trên khung cửa; cũng vậy, công đức từ huyết của Đấng Christ phải được áp dụng cho tâm hồn.

Việc Chiên Con phải không có tì vết là điều kiện tuyệt đối cho sự hy sinh. Điều này khẳng định rằng sự hy sinh của Đấng Christ là hoàn toàn trọn vẹn và vô tội. Nếu có bất kỳ tì vết nào về tính cách, của lễ sẽ không được Đức Chúa Trời chấp nhận, nhưng Đấng Christ là Đấng hoàn hảo.

2.BÁNH LỄ GIAO ƯỚC

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:8: “…ăn thịt chiên quay với bánh không men và rau đắng.” 

1 Cô-rinh-tô 5:8: “Vậy nên, chúng ta hãy giữ lễ, chớ dùng men cũ, chớ dùng men gian ác và độc dữ, nhưng dùng bánh không men của sự thật thà và chơn thật.” 

Việc loại bỏ men khỏi nhà là một nghi thức nghiêm ngặt, tượng trưng cho việc loại bỏ tội lỗi khỏi tâm hồn. Bánh không men trong Lễ Vượt Qua là hình bóng về Đấng Christ vô tội và yêu cầu sự tinh tuyền trong đời sống chúng ta.” 

Lễ Vượt Qua yêu cầu bánh không men để dạy chúng ta rằng ân điển phải đi kèm với sự từ bỏ tội lỗi. Chúng ta không thể tiếp nhận Ngài mà vẫn giữ lại men của sự gian ác và độc dữ.

3. Rượu lễ tạ ƠN- LUÔn Tưởng Nhớ Đến Đấng Christ

Ma-thi-ơ 26:27-28: “Ngài lại lấy chén, tạ ơn rồi, truyền cho môn đồ mà rằng: Các ngươi hãy uống đi; vì nầy là huyết giao ước của ta, đã đổ ra cho nhiều người đặng tha tội.”

1 Cô-rinh-tô 11:25: “Cũng một lẽ ấy, sau khi ăn bữa rồi, Ngài lấy chén, mà phán rằng: Chén nầy là giao ước mới trong huyết ta; hễ khi nào các ngươi uống, hãy làm điều nầy để nhớ ta.”

Chén đã được đặt trên bàn lễ Vượt Qua tượng trưng cho huyết đổ ra của Chiên Con Đức Chúa Trời. Chúng ta không được dùng rượu đã lên men, vì nó tượng trưng cho sự hư hoại và tội lỗi… Chất nho tinh khiết phải được dùng, tượng trưng cho huyết tinh khiết của Đấng Christ.

Sự kiện Đấng Christ đã đổ huyết ra là cái giá của Giao Ước Mới. Việc uống nước nho không men là để chúng ta nhớ lại rằng sự sống của Ngài là sự sống thánh khiết, được dâng hiến trọn vẹn và không có sự hư hoại của men

4. Thời Điểm Hy Sinh – Kế thúc hệ thống tế lễ 

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:6 -Các ngươi nuôi nó cho đến ngày mười bốn tháng nầy, rồi toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên sẽ giết nó vào chiều tối.

Mác 15:33 Đến giờ thứ sáu (khoảng 12 giờ trưa), thì khắp xứ đều tối tăm cho đến giờ thứ chín (khoảng 3 giờ chiều).

 Thời điểm chiều tối là dấu hiệu của sự kết thúc. Sự hy sinh của Đấng Christ vào giờ thứ chín đã chấm dứt toàn bộ hệ thống tế lễ của Do Thái giáo, vì lúc đó, Chiên Con thật đã bị giết, làm trọn mọi hình bóng.

5. Huyết được bôi trên khung cửa – tượng TRƯNG cho tâm trí 

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:7 – “Tại mỗi nhà ăn thịt chiên, người ta sẽ lấy máu chiên bôi trên hai cây cột và trên mày cửa.”

Không đủ khi Chiên Con Lễ Vượt Qua bị giết; huyết của nó phải được bôi trên khung cửa; cũng vậy, công đức từ huyết của Đấng Christ phải được áp dụng cho tâm hồn. Chúng ta phải tin không chỉ là Đấng Christ chết cho thế gian, mà còn là Ngài chết cho chúng ta cá nhân.

 Việc huyết được bôi trên khung cửa là để dạy một bài học vĩ đại: không có sự cứu chuộc nào mà không có huyết đổ ra. Và huyết phải được bôi lên một cách cụ thể vào nơi chúng ta cư ngụ—tức là tâm hồn của chúng ta.

6. Không được làm gãy một xương

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:46- “Lễ đó chỉ ăn nội trong nhà; ngươi đừng đem thịt ra ngoài, và cũng đừng làm gãy một cái xương nào.”

Mác 15:33 Đến giờ thứ sáu (khoảng 12 giờ trưa), thì khắp xứ đều tối tăm cho đến giờ thứ chín (khoảng 3 giờ chiều).

 Con chiên phải được chuẩn bị toàn bộ, không một cái xương nào của nó bị gãy: cũng vậy, không một cái xương nào của Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng phải chết vì chúng ta, được phép gãy. Điều này cũng tượng trưng cho sự trọn vẹn và sự hoàn hảo của sự hy sinh của Đấng Christ.

7. Chiên Con bị giết ngoài trại

Lê-vi Ký 4:12- “Còn da của bò đực, hết thảy thịt nó, đầu, chân, lòng, ruột, cùng với phân bò nữa, tức là hết thảy con bò đực đó, người sẽ đem ra ngoài trại quân, đến một nơi sạch sẽ đã định cho đổ tro, rồi dùng củi mà đốt, hầu cho nó bị đốt cháy trên tro.”

 Trong hình bóng, của lễ chuộc tội bị mang ra ngoài trại để tiêu hủy, tượng trưng rằng tội lỗi đã được gánh đi hoàn toàn khỏi hội chúng. Chúa Giê-su, Chiên Con thật, đã chịu khổ ‘ngoài cổng thành’ để chịu sự sỉ nhục và mang lấy sự nguyền rủa của tội lỗi ra khỏi chúng ta, và để thánh hóa dân sự Ngài bằng huyết của Ngài

Hê-bơ-rơ 13:12 (VIE1925) Ấy vì đó mà chính mình Đức Chúa Jêsus đã chịu khổ tại ngoài cửa thành để lấy huyết mình làm cho dân nên thánh.

Việc “Áo Choàng Ngắn” (hay việc tước bỏ y phục) của Chúa Giê-su tại thập tự giá là sự ứng nghiệm trực tiếp của các nghi lễ tế lễ chuộc tội trong Cựu Ước, tượng trưng cho sự trần trụi của tội lỗi và sự sỉ nhục mà Ngài phải gánh chịu thay cho nhân loại. 

8. ÁO CHOÀNG NGẮN: SỰ SỈ NHỤC VÀ TRẦN TRỤI CỦA TỘI LỖI

Chi tiết này của sự thương khó ứng nghiệm sự cởi bỏ và đốt cháy của tế lễ chuộc tội bị mang ra ngoài trại.

Giăng 19:23: “Quân lính đóng đinh Đức Chúa Jêsus rồi, bèn lấy áo xống của Ngài chia làm bốn phần, mỗi tên lính lấy một phần; lại lấy cái áo dài [áo choàng] nữa. Áo dài ấy không có đường may, dệt liền từ trên xuống dưới.”

Lê-vi Ký 1:6: “Đoạn, người ta sẽ lột da con sinh, rồi xẻ ra từng miếng.” 

Sự tước bỏ y phục của Đấng Christ là một phần của sự trần trụi và nhốn nháo [sự nhục nhã] của tế lễ chuộc tội. Khi vật tế lễ bị lột da và mang ra ngoài trại, nó bị coi là vật ô uế nhất. Chúa Giê-su chịu sự nhục nhã đó để tội lỗi của chúng ta không bị bày tỏ.

Sự sỉ nhục khi bị lột áo là phần cần thiết của sự hy sinh. Giống như của lễ bị lột da trước khi bị đốt, Chúa Giê-su bị tước bỏ mọi danh dự và sự che đậy để trở thành của lễ trọn vẹn gánh tội.

9. Ăn rău ĐẮNG- Sự Đắng cay – Ăn năn thật lòng

 Những người tuyên bố là dân sự còn sót lại của Đức Chúa Trời phải sẵn sàng ‘ăn rau đắng’—chấp nhận sự bách hại và thử thách đi kèm với việc rao giảng lẽ thật.

Con chiên phải được ăn với rau đắng, như là để hồi tưởng lại sự cay đắng của kiếp nô lệ ở Ê-díp-tô. Tương tự như vậy, khi chúng ta ăn Christ [tiếp nhận Ngài], đó phải là với lòng đau khổ vì tội lỗi của chúng ta. Sự cay đắng đó dẫn đến sự ăn năn chân thành.

10. Ăn hối hả – Luôn sẵn sàng 

 Xuất Ê-díp-tô Ký 12:11-“Vậy, ăn thịt đó, phải như vầy: Dây lưng cột, chân mang giày, tay cầm gậy, ăn hối hả; ấy là lễ Vượt-qua của Đức Giê-hô-va.” 

Hành động ‘ăn hối hả’ dạy chúng ta rằng không có thời gian để chậm trễ trong công việc của Chúa hay trong sự hối cải. Nó là sự nhắc nhở về sự cấp bách của việc chuẩn bị cho sự đến của Đấng Christ.

11. Ra đi khỏi Ai Cập – Giải thoát khỏi tội lỗi

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:41: “Vừa đủ bốn trăm ba mươi năm, nội ngày đó, cả đạo binh của Đức Giê-hô-va ra khỏi xứ Ê-díp-tô.” 

1 Cô-rinh-tô 5:7: “Hãy làm cho mình sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên bột nhồi mới không men, như anh em là bánh không men vậy. Vì Đấng Christ là con sinh lễ Vượt qua của chúng ta, đã bị giết rồi.” 

Việc ra đi khỏi Ai Cập là một hành động dứt khoát của sự vâng lời và đức tin. Nó dạy rằng sự cứu chuộc của Đấng Christ cũng phải được đáp lại bằng hành động dứt khoát từ bỏ thế gian và sự nô lệ tội lỗi.

Giống như máu chiên con là điều kiện để ra đi, huyết của Đấng Christ là điều kiện để được giải thoát khỏi sự phán xét và bước vào con đường thánh khiết. Sự cứu chuộc luôn đòi hỏi một sự chia cắt.

III. Bài Học Thuộc Linh Lễ vượt Qua

1. Sự cứu rỗi chỉ nhờ huyết Chiên Con

Hê-bơ-rơ 9:22: “Theo luật pháp thì hầu hết mọi vật đều nhờ huyết mà được sạch: không đổ huyết thì không có sự tha thứ.”

1 Cô-rinh-tô 5:7: “Hãy làm cho mình sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên bột nhồi mới không men, như anh em là bánh không men vậy. Vì Đấng Christ là con sinh lễ Vượt qua của chúng ta, đã bị giết rồi.” 

Giống như huyết chiên con được bôi trên khung cửa đã cứu dân Y-sơ-ra-ên khỏi tử thần, duy nhất huyết báu của Đấng Christ mới có thể cứu chuộc linh hồn khỏi quyền lực của tội lỗi và sự chết. Không có sự tha thứ nào ngoài huyết Ngài.

Mọi tế lễ đều hướng về sự thật này: Không có huyết đổ ra, không có sự cứu chuộc. Chúng ta được tha thứ, không phải nhờ việc làm hay cảm xúc, mà là nhờ sự chấp nhận đơn giản đối với huyết chuộc tội của Chiên Con

2. Sự vâng phục là chìa khóa của ơn cứu

Rô-ma 6:16: “Anh em chẳng biết rằng khi mình phó mình làm tôi mọi cho ai đặng vâng phục, thì là tôi mọi của người mình vâng phục ư, hoặc là tôi mọi của tội lỗi đặng chết, hay là tôi mọi của sự vâng phục đặng nên công bình chăng?”

Hê-bơ-rơ 5:9: “Khi đã được làm nên trọn vẹn rồi, thì Ngài trở nên cội rễ sự cứu rỗi đời đời cho hết thảy mọi người hay vâng lời Ngài ,

Sự vâng phục—sự phục tùng Luật Pháp—là bằng chứng của tình yêu dành cho Đấng Christ. Ân điển không ban cho chúng ta sự tự do để vi phạm Luật Pháp; đúng hơn, ân điển ban cho chúng ta quyền năng để vâng phục Luật Pháp. Sự vâng phục là trái của đức tin.

Chúng ta không vâng phục để được cứu, nhưng chúng ta vâng phục bởi vì chúng ta đã được cứu. Sự vâng phục đối với Mười Điều Răn là sự bày tỏ tính cách mà Đức Chúa Trời mong muốn; nếu thiếu nó, tuyên bố về đức tin chỉ là giả dối.

3. Bữa ăn Vượt Qua → Sự Thông Công trong Thánh Thể

1 Cô-rinh-tô 10:16: “Cái chén phước lành mà chúng ta chúc phước, há chẳng phải là sự thông công với huyết của Đấng Christ sao? Cái bánh mà chúng ta bẻ, há chẳng phải là sự thông công với thân thể của Đấng Christ sao?” 

Bữa ăn Vượt Qua là cái nôi của Tiệc Thánh. Sự ăn thịt chiên con tượng trưng cho việc tiếp nhận Đấng Christ qua đức tin. Khi chúng ta tham dự Tiệc Thánh, chúng ta không chỉ nhớ đến sự chết của Ngài, mà còn hiệp thông trong sự sống của Ngài.

Bữa ăn Vượt Qua yêu cầu sự tham gia cá nhân vào chiên con. Tương tự, sự thông công trong Thánh Thể không thể là một sự kiện của người khác; nó đòi hỏi sự xem xét cá nhân để được thông công xứng đáng với thân thể Ngài.

4. Sự giải phóng và hành trình mới

Hê-bơ-rơ 11:13: “Hết thảy những người đó chết trong đức tin, chưa nhận lời hứa, chỉ trông thấy và chào mừng lời hứa từ xa, xưng mình là khách và lữ khách ở thế gian.”

Sự giải thoát khỏi Ê-díp-tô là một hình bóng cho sự ra đi khỏi thế gian của dân sự Đức Chúa Trời trong những ngày cuối cùng. Giống như họ, chúng ta được kêu gọi bỏ lại xiềng xích nô lệ và bước đi trong hành trình mới hướng về xứ Ca-na-an trên trời.

Hành trình sau Lễ Vượt Qua dạy rằng sự cứu chuộc là một sự kiện dứt khoát (thoát khỏi Ai Cập) và là một quá trình tiếp diễn (qua đồng vắng). Đức tin phải hoạt động liên tục trong con đường thánh khiết cho đến khi chúng ta đến đích.

5. Ghi nhớ ân điển và truyền lại cho thế hệ sau

Xuất Ê-díp-tô Ký 12:26-27: “Khi con cái các ngươi hỏi rằng: Lễ nầy có ý nghĩa chi? thì hãy đáp rằng: Đó là của tế lễ Vượt Qua của Đức Giê-hô-va, vì lúc Ngài giáng họa cho xứ Ê-díp-tô, thì Ngài đã vượt qua các nhà dân Y-sơ-ra-ên chúng ta, và giải cứu các nhà đó.”

Chúng ta không chỉ được cứu rỗi cho chính mình; chúng ta được cứu để trở thành những người truyền tải ánh sáng của giao ước mới. Ân điển mà chúng ta nhận được phải được công bố lớn tiếng cho một thế hệ đang lạc lối, để họ cũng nhìn thấy Chiên Con đã bị giết và hiểu rõ về sự thánh khiết của Luật Pháp.

Sự sắp đặt của Đức Chúa Trời về sự ghi nhớ đảm bảo rằng những lẽ thật vĩnh cửu về sự hy sinh của Đấng Christ sẽ không bao giờ bị lãng quên. Nhiệm vụ của Hội Thánh là giữ ngọn lửa của Tin Lành luôn cháy và dạy về Đền Thánh trên trời cho con cái chúng ta, để chúng hiểu được tính liên tục của Kế hoạch Cứu Rỗi.

.
.
.