I. Lễ Ngũ Tuần là gì?
1. Lễ Ngũ Tuần là gì?
Lễ Ngũ Tuần (Pentecost) là một trong những ngày lễ quan trọng nhất trong lịch sử tôn giáo, có nguồn gốc từ lễ hội nông nghiệp của người Do Thái và đạt đến ý nghĩa thần học cao nhất trong Cơ Đốc giáo. Tên gọi “Ngũ Tuần” bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp Pentēkostē, có nghĩa là “Ngày thứ 50”, vì lễ này được cử hành chính xác 50 ngày sau Lễ Vượt Qua hoặc Lễ Phục Sinh.
2. Lễ Ngũ Tuần bắt đầu từ ngày nào
Lê-vi Ký 23:16: “Các ngươi phải đếm đủ năm mươi ngày, cho đến ngày sau Sa-bát thứ bảy; rồi dâng cho Đức Giê-hô-va một của lễ chay mới.”
Lê-vi Ký 23:15: “Từ ngày các ngươi dâng bó lúa đầu mùa đưa qua đưa lại, tức là ngày sau Sa-bát, các ngươi sẽ đếm bảy tuần trọn.
Lễ Ngũ Tuần bắt đầu từ ngày vào ngày thứ 50 sau ngày dâng bó lúa đầu mùa (ngày sau ngày Sa-bát trong Lễ Vượt Qua). Cũng cần phải nói thêm rằng thực ra các dịch giả Kinh Thánh đã sai vì thực chất đây là Lễ Thất Tuần chứ không phải Lễ Ngũ Tuần.
Lễ Ngũ Tuần là một trong ba đại lễ hội hành hương của người Do Thái, diễn ra 50 ngày sau Lễ Trái Đầu Mùa.
3. Ý nghĩa Lễ Ngũ Tuần trong Cựu Ước
Luật pháp 10 điều răn: Đức Chúa Trời ban hành luật pháp của Ngài tại Si-nai vào ngày đã trở thành Lễ Ngũ Tuần. Luật pháp đó là điều kiện của giao ước đã được lập giữa Ngài và dân Y-sơ-ra-ên. Nếu dân sự vâng lời, Ngài sẽ ban phước và giữ gìn họ. Điều này là cốt lõi của Lễ Ngũ Tuần.
Phục-truyền Luật-lệ Ký 5:2-4 -“Đức Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta có lập giao-ước cùng chúng ta tại Hô-rếp [Núi Si-nai].Đức Giê-hô-va chẳng lập giao-ước nầy cùng tổ-phụ chúng ta, bèn là cùng chúng ta, tức là hết thảy chúng ta ngày nay còn sống ở đây. Đức Giê-hô-va tại trên núi từ giữa lửa, đã đối-diện phán cùng các ngươi.”

II. Các Nghi lễ của lễ Ngũ tuần đã ứng nghiệm vào Đấng Christ
1. Dâng Hai Ổ Bánh Mì Có Men -khuyết điểm của bản chất con người
Lê-vi Ký 23:17- “Các ngươi phải từ các nơi ở của mình đem đến hai ổ bánh để làm của lễ đưa qua đưa lại; mỗi ổ sẽ dùng hai phần mười ê-pha bột lọc, làm ra có men, đó là trái đầu mùa dâng cho Đức Giê-hô-va.”
Trong các lễ hội này, việc dâng hai ổ bánh có men trong Lễ Ngũ Tuần là điều đáng chú ý. Men thường tượng trưng cho tội lỗi, nhưng hai ổ bánh này, được dâng lên như bông trái đầu mùa, đại diện cho Hội Thánh của Đấng Christ, bao gồm những người vẫn còn mang theo những yếu điểm và khuyết điểm của bản chất con người, nhưng đã được thánh hóa qua ân điển của Ngài.
Trong khi Đấng Christ là Trái Đầu Mùa không men (sống lại không tì vết), thì những bông trái được dâng trong Lễ Ngũ Tuần (Hội Thánh) lại là bánh có men. Điều này có ý nghĩa tiên tri sâu sắc: những người được Thánh Linh làm cho sống lại và được nhóm hiệp thành Hội Thánh vẫn còn là những con người chưa được vinh hiển trọn vẹn, nhưng được chấp nhận bởi ân điển. Họ là bông trái đầu mùa của Đức Chúa Trời trong số những người đã được cứu chuộc.
Hai ổ bánh này đại diện cho hai hạng người được chấp nhận bởi Đức Chúa Trời: Người Do Thái và Dân Ngoại—họ đều là những người vẫn còn mang trong mình những sự không hoàn hảo và sự chết của tội lỗi. Việc hai ổ bánh được dâng lên cùng với sinh tế thiêu không tì vết minh họa rằng sự chấp nhận của Hội Thánh được dựa trên công trạng hoàn hảo của Đấng Christ.
2. DÂNG LỄ THIÊU
Dân Số Ký 28:27 – “Lễ bằng lửa có mùi thơm cho Đức Giê-hô-va, tức là của lễ thiêu, thì các ngươi phải dâng hai con bò đực tơ, một con chiên đực, và bảy con chiên con đực giáp năm.
Của lễ thiêu được dâng lên trong Lễ Các Tuần là để bày tỏ sự dâng hiến trọn vẹn của dân sự lên Đức Chúa Trời, Đấng đã ban cho họ sự sung túc của mùa gặt. Nó tượng trưng cho việc Đấng Christ dâng hiến chính Ngài như một sự chuộc tội hoàn hảo, khiến Ngài trở thành của lễ toàn thiêu tối thượng.
Mọi lễ vật được dâng trên bàn thờ đều tượng trưng cho sự hy sinh trọn vẹn của Đấng Christ. Sự trọn vẹn của Lễ Thiêu—toàn bộ vật tế được dâng lên Chúa—minh họa cho sự vâng phục không dè dặt và sự dâng hiến thân thể, linh hồn và tâm trí của Ngài.
3. Bảy chiên con -Tận hiến Trọn vẹn
Dân Số Ký 28:27: “Các ngươi phải dâng của lễ thiêu lên Đức Giê-hô-va, một bò tơ, hai chiên đực, và bảy chiên con đực một tuổi, không tì vết chi.
Lễ được đốt cháy hoàn toàn trên bàn thờ. Điều này tượng trưng cho sự tận hiến trọn vẹn và không điều kiện của dân sự cho Đức Chúa Trời. Trong Đấng Christ, sự tận hiến này đã được hoàn thành một cách hoàn hảo, và Ngài mời gọi chúng ta cũng tận hiến trọn vẹn linh hồn và thân thể cho Ngài.
4. một bò tơ – Tận Hiến Cao nhất
Những con vật không tì vết và có giá trị cao nhất [như một bò tơ]. Đây là cách mà Đức Chúa Trời dạy họ về sự vĩ đại và giá trị vô hạn của Chiên Con sẽ đến, Đấng phải là của lễ không tì vết để chuộc tội cho nhân loại.
5. hai chiên đực
Chỉ có sự hy sinh hoàn hảo của Con Đức Chúa Trời mới có thể chuộc tội cho chúng ta. Mặc dù các của lễ con vật không có quyền năng tự thân, chúng giúp tâm trí chuẩn bị cho Đấng Chuộc Tội.
Sự tận hiến trọn vẹn của chính người dâng của lễ. Chiên đực, là con vật khỏe mạnh, thể hiện ý muốn dâng sức mạnh và sự tận hiến của mình. Cơ Đốc nhân phải dâng thân thể và tài sản của mình làm của lễ sống, được ứng nghiệm hoàn hảo trong sự tận hiến của Đấng Christ.
6. Lễ Thù Ân – LỄ Hòa BÌnh
Lê-vi Ký 23:19–20 :“Các ngươi cũng phải dâng một con dê đực làm của lễ chuộc tội, và hai con chiên con đực giáp năm làm của lễ thù ân đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va, chung với bánh đầu mùa. Ấy là của lễ thánh cho Đức Giê-hô-va, thuộc về thầy tế lễ.”
Ê-phê-sô 2:14 -“Vì Ngài là sự bình an của chúng ta; Ngài đã hiệp cả hai lại làm một, phá đổ bức tường ngăn cách là sự thù nghịch.”
Lễ Thù Ân trong Lễ Ngũ Tuần đặc biệt nhấn mạnh ý nghĩa về sự hòa giải. Dân sự đã phạm tội (được tượng trưng bởi bánh có men), nhưng họ vẫn được phép chia sẻ bữa ăn thù ân với Đức Chúa Trời. Điều này chỉ ra rằng, nhờ máu chuộc tội của Đấng Christ, chúng ta có thể bước vào sự hiệp thông với Cha, dù vẫn còn mang thân xác tội lỗi.
Các con chiên được dâng làm Lễ Thù Ân là hình bóng về Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng đã ban cho chúng ta sự bình an với Cha. Lễ Ngũ Tuần, thông qua nghi lễ Thù Ân, nhắc nhở chúng ta về niềm vui và sự hiệp nhất mà chúng ta có được khi Đức Thánh Linh giáng lâm và kết nối chúng ta lại với nhau.
II. Ý nghĩa thuộc linh của lễ ngũ tuần
1. Bảy tuần lễ – tái tạo tâm HỒN
Lê-vi Ký 23:15 – “Từ ngày các ngươi dâng bó lúa đầu mùa đưa qua đưa lại, tức là ngày sau Sa-bát, các ngươi sẽ đếm bảy tuần trọn.
Công Vụ các Sứ Đồ 1:4: “Đức Chúa Jêsus đương nhóm hiệp với các sứ đồ, dặn rằng: Đừng ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, nhưng phải chờ điều Cha đã hứa, là điều các ngươi đã nghe ta nói rồi.
Lễ Ngũ Tuần là thời kỳ chờ đợi có ý nghĩa lớn. Nó không phải là thời gian để lười biếng, nhưng là để hoàn toàn loại bỏ mọi bất đồng và hiệp một trong sự cầu nguyện. Mười ngày đó là mẫu mực cho quá trình thánh hóa mà chúng ta cần phải trải qua.
Bảy tuần lễ đó đã đánh dấu một quá trình chuyển đổi hoàn toàn cho dân sự. Từ nô lệ Ai Cập, họ phải được tái tạo tâm hồn để trở thành dân sự tuân thủ luật pháp thiêng liêng của Đức Chúa Trời tại Si-nai. Lễ Ngũ Tuần [Shavuot] là sự chấp nhận sự thánh hóa đó.
2. Phải ở Thành Giê-ru-sa-lem
Công Vụ các Sứ Đồ 2:1- “Đến ngày Lễ Ngũ Tuần, môn đồ nhóm lại tại một chỗ.”
Các môn đồ đã gạt bỏ mọi bất đồng. Họ đã tự xét mình và xưng tội. Đây là lý do khiến họ phải ở cùng nhau: Thánh Linh không thể được đổ xuống nếu còn bất kỳ sự chia rẽ hay ganh ghét nào giữa họ.
Lệnh đừng ra khỏi thành dạy chúng ta rằng ngay cả khi có một công việc vĩ đại ở phía trước, chúng ta không được bắt đầu công việc đó cho đến khi chúng ta đã đạt được sự chuẩn bị thuộc linh hoàn hảo. Bất kỳ công việc nào không có Thánh Linh đều sẽ thất bại.
3. Mười điều răn – Luật Thánh linh
Rô-ma 8:2 -“Vì luật pháp của Thánh Linh sự sống đã giải thoát tôi khỏi luật pháp của tội lỗi và sự chết trong Đấng Christ Jêsus.”
Giê-rê-mi 31:33 -“Nhưng nầy là giao ước mà ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên sau những ngày đó, Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ để luật pháp ta trong bụng chúng nó, và ghi trên lòng chúng nó. Ta sẽ làm Đức Chúa Trời chúng nó, và chúng nó làm dân sự ta.”
Ân điển của Đấng Christ, thông qua Thánh Linh, là phương tiện duy nhất để giữ luật pháp. Luật pháp mà chúng ta không thể giữ được với quyền năng của chính mình, chúng ta có thể giữ được bằng quyền năng của Thánh Linh.
4. Nhóm hiệp thánh
Lê-vi Ký 23:21 – “Trong ngày đó, các ngươi phải rao truyền rằng ấy là một sự nhóm hiệp thánh; các ngươi chớ làm một công việc thường ngày nào hết. Ấy là một luật lệ đời đời trong các nơi ở của các ngươi, trải qua các đời.”
Sự nhóm hiệp thánh trong Lễ Ngũ Tuần là một hình bóng tiên tri về việc Đức Thánh Linh giáng lâm, khi các môn đồ được nhóm lại trong sự hiệp một. Nó cho thấy rằng sự hiệp nhất trong tâm linh và mục đích là điều kiện tiên quyết cho việc nhận lãnh quyền năng của Thánh Linh.
5. Cơn mưa đầu mùa – Cơn Mưa Thánh Linh
Giô-ên 2:23: “Hỡi con cái Si-ôn, các ngươi hãy nức lòng vui vẻ và mừng rỡ trong Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi! Vì Ngài ban mưa phải thời cho các ngươi, mưa đầu mùa và mưa cuối mùa cho các ngươi nơi tháng đầu tiên.”
Công-vụ các Sứ-đồ 2:4 : “Ai nấy đều được đầy dẫy Thánh-Linh, bèn khởi sự nói các thứ tiếng khác, theo như Thánh-Linh cho mình nói.”
Lời tiên tri của Giô-ên về cơn mưa đầu mùa đã được ứng nghiệm vào Lễ Ngũ Tuần, nhưng cơn mưa cuối mùa sẽ tuôn đổ với một quyền năng mạnh mẽ hơn, để chẩn bị cho mùa gặt cuối cùng trên đất.
Giống như cơn mưa đầu mùa là cần thiết tuyệt đối để mùa màng có thể bắt đầu, Cơn Mưa Thánh Linh là cần thiết tuyệt đối để Hội Thánh có thể bắt đầu sứ mệnh và hoạt động.
6. Luật Mười điều răn – Luật Thánh linh
Xuất Hành 31:18- “Khi Đức Giê-hô-va đã phán xong với Môi-se tại núi Si-nai, bèn ban cho người hai bảng chứng bằng đá, viết ngón tay Đức Chúa Trời.
Rô-ma 8:4 – : “Hầu cho sự công-bình của luật-pháp được trọn trong chúng ta, là người đi theo Thánh-Linh, chớ không theo xác-thịt.
Thánh Linh được ban xuống vào Lễ Ngũ Tuần để lập nên Giao ước Mới. Luật pháp, vốn được khắc trên đá, giờ đây được viết vào trong lòng các môn đồ bằng chính ngón tay của Đức Chúa Trời. Đây là sự ứng nghiệm hoàn hảo của Luật pháp.
