Ngày Sa-bát là gì ?

1. Nguồn gốc và sự thiết lập ngày SA-BÁT

Sáng-thế Ký 2:2-3 – “Ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời làm xong công việc Ngài đã làm; qua ngày đó Ngài nghỉ mọi việc Ngài đã làm. Đức Chúa Trời ban phước cho ngày thứ bảy, biệt riêng nó ra thánh, vì trong ngày đó Ngài nghỉ mọi việc Ngài đã dựng nên và làm thành.”

Ê-xê-chi-ên 20:12 – “Ta cũng ban cho chúng nó các ngày Sa-bát của ta, đặng làm dấu giữa ta và chúng nó, để chúng nó biết rằng ta là Đức Giê-hô-va khiến chúng nó nên thánh.”

  Ngày Sa-bát được thiết lập trong Ê-đen. Khi trái đất được tạo dựng, Đức Chúa Trời đã làm nên ngày Sa-bát cho con người. Sau khi dựng nên thế gian và con người, Ngài nghỉ ngày thứ bảy, ban phước cho ngày đó và biệt riêng nó ra làm thánh. Ngày ấy được ban cho A-đam, tổ phụ của cả nhân loại. Như vậy, ngày Sa-bát là một di sản thuộc về toàn thể nhân loại.

 Ngày Sa-bát được lập ra tại Ê-đen, và cũng như ngày đó còn hiện hữu, nó sẽ tồn tại mãi mãi. Nó chỉ về Đấng Tạo Hóa là Đấng dựng nên trời và đất, và cũng chỉ về Đấng Cứu Chuộc như là Đấng tái tạo.

2. Ngày SA-BÁT TRONG điều răn 

Xuất Ê-díp-tô Ký 20:8-11 -“Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày thánh. Ngươi hãy lao khổ và làm hết công việc mình trong sáu ngày; nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi: trong ngày đó, ngươi, con trai, con gái, tôi trai, tớ gái, súc vật, hoặc khách lạ nào ở trong thành ngươi, đều chớ làm công việc chi hết; vì trong sáu ngày Đức Giê-hô-va đã dựng nên trời, đất, biển và muôn vật ở trong đó, qua ngày thứ bảy thì Ngài nghỉ; cho nên Đức Giê-hô-va ban phước cho ngày Sa-bát và biệt riêng nó ra thánh.”

 Trong điều răn thứ tư, dấu ấn của Đức Chúa Trời được tỏ ra rõ ràng. Chỉ có điều răn này bày tỏ danh Ngài và chức vị Ngài, đồng thời chỉ rõ Ngài là Đấng Tạo Hóa của trời và đất. Vì vậy, điều răn thứ tư là ấn tín của luật pháp Đức Chúa Trời.

 Điều răn thứ tư là trung tâm của luật pháp, và là điều duy nhất mang dấu ấn của Đấng ban hành nó. Nó tuyên bố danh Ngài, chức vị Ngài, và quyền tối thượng của Ngài trên muôn vật.

3. CHÚA GIÊ-SU VÀ CÁC MÔN ĐỒ

1. CHÚA GIÊ-SU GIỮ NGÀY SA-BÁT

Lu-ca 4:16 – “Ngài đến thành Na-xa-rét, là nơi dưỡng-dục mình; theo thói-quan, nhằm ngày sa-bát, Ngài vào trong nhà hội, đứng dậy, để đọc.”

Ma-thi-ơ 24:20 – “Hãy cầu-nguyện cho các ngươi đừng trốn tránh nhằm lúc mùa đông, hoặc ngày sa-bát.”

Lời dạy của Đấng Christ, bảo phải cầu nguyện để sự chạy trốn của họ chớ nhằm ngày Sa-bát, cho thấy Ngài mong đợi môn đồ mình vẫn còn giữ ngày ấy sau khi Ngài thăng thiên.

Chúa Giê-su và các môn đồ Ngài đã giữ Sa-bát cùng nhau. Sự dạy dỗ của Ngài bày tỏ rõ rằng nó không bị bãi bỏ, nhưng cần được hiểu đúng đắn.

2. CÁC MÔN ĐỒ GIỮ NGÀY SA-BÁT

Công-vụ 13:14 – “Nhưng đi khỏi Bê-rê, chúng đi đến thành An-ti-ốt, trong xứ Phi-si-đi; đến ngày sa-bát, chúng vào nhà hội, ngồi đó.”

Công-vụ 13:42, 44 – “Khi chúng ra khỏi nhà hội, dân Ngoại cầu xin cho đến ngày sa-bát sau, chúng giảng cho họ lời đó nữa. Đến ngày sa-bát sau, gần hết cả thành nhóm lại, đặng nghe đạo Đức Chúa Trời.

Công-vụ 16:13 – “Đến ngày sa-bát, chúng tôi đi ra ngoài cửa thành, đến nơi mé sông, là chỗ người ta quen hội lại cầu-nguyện; chúng tôi ngồi xuống mà nói chuyện với mấy người đàn-bà đã nhóm tại đó.”

Công-vụ 17:2 – “Phao-lô theo thói-quan, đến nhà hội cùng họ trong ba ngày sa-bát, luận đạo với họ”

 Trong thời kỳ các sứ đồ, ngày Sa-bát vẫn được giữ cách thánh khiết. Và trong ngày thứ bảy, cả tại nhà hội lẫn trong các tư gia, các môn đồ vẫn tiếp tục dạy dỗ và thờ phượng. Ở mọi nơi mà sứ điệp cứu rỗi được rao truyền, sự thánh khiết của ngày thứ bảy đều được tôn trọng, và các tín hữu được dạy phải xem nó như là kỷ niệm của quyền năng sáng tạo của Đức Chúa Trời.

 Các môn đồ của Chúa Giê-su đã giữ ngày Sa-bát cách nghiêm nhặt sau khi Ngài chết, thậm chí trong lúc Ngài được chôn, họ cũng nghỉ ngơi theo điều răn. Và lâu sau sự phục sinh, họ vẫn nhóm họp trong ngày thứ bảy, không chỉ với người Do Thái, mà còn với dân Ngoại đã tiếp nhận Phúc Âm. Như vậy, ngày thánh nghỉ ngơi được tôn vinh cả bởi người Do Thái lẫn dân Ngoại, và các sứ đồ đã làm chứng khắp nơi rằng ngày Sa-bát có giá trị ràng buộc cho mọi người.

4. Ngày Sa-bát – Ngày nghỉ ngơi và phước HẠNH.

Sáng-thế Ký 2:2-3 -“Qua ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời làm xong công-việc Ngài đã làm; ngày đó Ngài nghỉ các công-việc Ngài. Đức Chúa Trời ban phước cho ngày thứ bảy, và làm nên thánh; vì trong ngày đó Ngài nghỉ các công-việc Ngài đã dựng nên và đã làm xong rồi.

Mác 2:27 – “Ngày sa-bát vì loài người mà lập ra, loài người chẳng phải vì ngày sa-bát đâu.”

Ngày Sa-bát được ban cho con người như một ngày nghỉ ngơi và phước hạnh. Nó được lập ra vì lợi ích của con người, để đưa con người vào sự thông công với Đức Chúa Trời. Trong khi Ngài ở trên đất, Đấng Christ tìm cách chỉ ra rằng ngày Sa-bát là một ngày để làm điều lành, một ngày để tôn vinh Đức Chúa Trời bằng những hành động nhân từ và yêu thương.

 Đức Chúa Trời đã ban phước cho ngày thứ bảy và biệt riêng nó ra thánh. Ngày Sa-bát được biệt riêng ra như một ngày nghỉ ngơi cho con người, và như một phước hạnh cho họ. Cho tất cả những ai nhận ngày Sa-bát như là một dấu hiệu của quyền năng sáng tạo và cứu chuộc của Đấng Christ, nó sẽ trở thành một niềm vui. Khi thấy Đấng Christ trong ngày ấy, họ sẽ vui thỏa trong Ngài. Ngày Sa-bát hướng họ về công trình sáng tạo như một bằng chứng của quyền năng vĩ đại của Ngài trong sự cứu chuộc.

5. Ngày Sa-bát và dấu hiệu sự Cứu Chuộc

Phục-truyền Luật-lệ Ký 5:15 “Ngươi khá nhớ rằng mình đã làm tôi mọi trong đất Ê-díp-tô, và Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã đem ngươi ra khỏi đó bằng tay quyền-năng và cánh tay giang-ra; vì vậy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi có truyền dặn ngươi giữ ngày sa-bát.”

 Trong sự giải cứu dân Y-sơ-ra-ên khỏi Ê-díp-tô, Đức Chúa Trời đã dạy rõ cho họ bài học rằng ngày Sa-bát là dấu hiệu về quyền năng Ngài để chuộc lại cũng như để dựng nên. Nó là sự nhắc nhở thường xuyên về sự giải thoát họ khỏi ách nô lệ, đồng thời hướng về sự giải thoát lớn lao hơn khỏi ách nô lệ của tội lỗi mà Đấng Christ sẽ hoàn tất.

 Ngày Sa-bát chỉ về sự cứu chuộc cũng như sự sáng tạo. Nó nói về quyền năng của Đấng Christ khiến chúng ta nên thánh. Nó là dấu hiệu của quyền năng thánh hóa Ngài, là bằng chứng của sự yên nghỉ tâm hồn mà chúng ta tìm thấy trong Ngài.

6. Ngày Sa-bát – Dấu hiệu của Giao ước

Xuất Ê-díp-tô Ký 31:16-17 -“Vậy nên dân Y-sơ-ra-ên sẽ giữ ngày sa-bát, làm ngày nghỉ đời đời trong các đời dòng-dõi mình, ấy là một giao-ước đời đời.”

Ê-xê-chi-ên 20:12 – “Ta cũng ban cho chúng nó những ngày sa-bát ta, để làm một dấu ở giữa ta cùng chúng nó, hầu cho chúng nó nhận biết rằng ta là Đức Giê-hô-va khiến chúng nó nên thánh.”

 Ngày Sa-bát được ban cho thế gian như là dấu hiệu của Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, đồng thời cũng là dấu hiệu Ngài là Đấng khiến nên thánh. Quyền năng đã dựng nên muôn vật cũng là quyền năng tái tạo linh hồn theo hình ảnh Ngài. Với những người giữ ngày Sa-bát nên thánh, nó là dấu hiệu của sự nên thánh. Sự nên thánh thật là sự hòa hợp với Đức Chúa Trời, hiệp nhất với Ngài trong tính cách. Nó được nhận lãnh qua sự vâng phục những nguyên tắc vốn là bản chép của tính cách Ngài. Và ngày Sa-bát chính là dấu hiệu của sự vâng phục. Người nào từ trong lòng vâng giữ điều răn thứ tư thì cũng sẽ vâng giữ cả luật pháp. Người ấy được nên thánh qua sự vâng phục.

 Ngày Sa-bát sẽ là sự thử thách lớn về lòng trung thành, vì nó là điểm của lẽ thật bị tranh luận đặc biệt. Khi sự thử thách cuối cùng đến trên loài người, thì đường phân cách sẽ được vạch ra giữa những người hầu việc Đức Chúa Trời và những kẻ không hầu việc Ngài. Trong khi việc giữ ngày sa-bát giả theo luật của nhà nước, trái với điều răn thứ tư, là sự xưng nhận lòng trung thành với một quyền lực chống nghịch Đức Chúa Trời, thì việc giữ ngày Sa-bát thật, trong sự vâng phục luật pháp của Đức Chúa Trời, là bằng chứng của lòng trung thành với Đấng Tạo Hóa. Trong khi một hạng người, bởi chấp nhận dấu hiệu phục tùng quyền lực trần gian, nhận lấy dấu của con thú, thì hạng người khác, chọn lấy bằng chứng về lòng trung thành đối với uy quyền của Đức Chúa Trời, nhận lấy ấn của Đức Chúa Trời.

7. Sự vĩnh cửu của ngày Sa-bát

Ê-sai 66:22-23 – “Vì như các trời mới và đất mới mà ta sẽ dựng nên sẽ còn trước mặt ta, Đức Giê-hô-va phán vậy, thì dòng dõi và tên các ngươi cũng vậy. Hằng tháng vào ngày sóc, hằng tuần vào ngày sa-bát, mọi xác thịt sẽ đến trước mặt ta để thờ lạy, Đức Giê-hô-va phán vậy.”

Lê-vi Ký 24:8 – “Mỗi ngày Sa-bát, người ta phải xếp nó trước mặt Đức Giê-hô-va, dâng cho Ngài như một luật đời đời của dân Y-sơ-ra-ên.”

Xuất Ê-díp-tô Ký 31:16-17 – “Vậy, dân Y-sơ-ra-ên phải giữ ngày Sa-bát, giữ luôn luôn trong các đời họ như một sự giao ước đời đời. Ngày ấy sẽ là một dấu mãi mãi giữa ta và dân Y-sơ-ra-ên; vì trong sáu ngày Đức Giê-hô-va đã dựng nên trời và đất, qua ngày thứ bảy thì Ngài nghỉ và lấy sức lại.”

 Trong thành Giê-ru-sa-lem mới, từ ngày Sa-bát này qua ngày Sa-bát khác, từ tháng này qua tháng khác, các dân cư được cứu sẽ đến để thờ phượng trước mặt Ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. Ngày Sa-bát sẽ không bao giờ mất ý nghĩa của nó, vì nó nhắc nhở về công cuộc sáng tạo đã hoàn tất và về công cuộc cứu chuộc đã được hoàn thành

 Ngày Sa-bát, được lập nên tại Ê-đen, khi công cuộc sáng tạo đã xong, và được ghi trong luật pháp trên núi Si-nai, sẽ được cử hành trong đời đời vô tận trên đất mới

Ma-thi-ơ 5:17-18 – “Chớ tưởng ta đến để bãi bỏ luật pháp hay lời tiên tri; ta đến không phải để bãi bỏ, song để làm cho trọn.Vì ta nói thật cùng các ngươi, khi nào chưa qua trời đất thì một chấm một nét của luật pháp cũng không qua đi được, cho đến khi mọi sự được trọn.”

Ngày Sa-bát là một phần của luật pháp mà Đức Chúa Jêsus đã tuyên bố rằng sẽ không bao giờ qua đi. Bao lâu còn trời đất, thì ngày Sa-bát sẽ còn nhắc nhở loài người nhớ đến Đấng Tạo Hóa.”

8. Ngày Sa-bát trong Thời kỳ cuối cùng

Khải-huyền 14:12“Đây là sự nhịn-nhục của các thánh-đồ: là kẻ giữ các điều-răn của Đức Chúa Trời, và đức-tin của Đức Chúa Jêsus.”

Ê-sai 66:22-23- Vì như các từng trời mới và đất mới mà ta sẽ làm ra vẫn còn trước mặt ta, Đức Giê-hô-va phán vậy, thì dòng giống các ngươi và tên các ngươi cũng sẽ còn vậy. Hằng tháng vào ngày sóc, hằng tuần trong ngày sa-bát, mọi loài xác-thịt sẽ đến để thờ-lạy trước mặt ta, Đức Giê-hô-va phán vậy.

Ngày Sa-bát sẽ là sự thử thách lớn lao về lòng trung thành; vì đó là điểm lẽ thật bị tranh luận đặc biệt. Khi sự thử thách cuối cùng đến trên loài người, thì ranh giới sẽ được vạch ra giữa những kẻ hầu việc Đức Chúa Trời và những kẻ không hầu việc Ngài.

 Trong những ngày cuối cùng, Sa-bát trở thành sự thử thách lớn. Giữ Sa-bát không chỉ là vấn đề của ngày nào, mà là của sự trung thành với Đấng Tạo Hóa. Ai giữ Sa-bát giả thì thừa nhận quyền lực La Mã; ai giữ Sa-bát thật thì thừa nhận quyền uy của Đức Giê-hô-va.

9. Ngày Sa-bát để đóng Ấn Đức Chúa Trời

Khải-huyền 7:2-3 “Đoạn tôi thấy một vị thiên-sứ khác từ phía mặt trời mọc lên, cầm ấn của Đức Chúa Trời hằng sống; người kêu tiếng lớn… rằng: Chớ làm hại đất, biển, hoặc cây cối, cho đến chừng nào chúng ta đã đóng ấn trên trán tôi-tớ của Đức Chúa Trời chúng ta rồi.

 Ấn của Đức Chúa Trời chính là luật pháp Ngài. Ngày Sa-bát là dấu hiệu quyền năng Ngài như Đấng Tạo Hóa, và nó được ban cho tất cả những ai giữ điều răn Ngài như ấn đóng trên trán họ. Khi kỳ thử thách cuối cùng đến, những người giữ Sa-bát sẽ nhận lãnh ấn của Đức Chúa Trời hằng sống

 Ngày Sa-bát thánh là, và sẽ là, bức tường phân cách giữa Y-sơ-ra-ên thật của Đức Chúa Trời và những kẻ chẳng tin. Ngày Sa-bát là vấn đề trọng yếu; nó là ấn của Đức Chúa Trời hằng sống.

10. Nên làm gì trong ngày Sabát?

1. THỜ PHƯỢNG ĐỨC CHÚA TRỜI

Lê-vi Ký 23:3 – “Trong sáu ngày thì làm công-việc; nhưng qua ngày thứ bảy là ngày nghỉ lớn, có sự nhóm-thánh; các ngươi chớ làm một công-việc nào; ấy là ngày sa-bát của Đức Giê-hô-va, trong mọi chỗ các ngươi ở.”

 Ngày Sa-bát được dành riêng cho sự nghỉ ngơi và thờ phượng. Tất cả công việc thường nhật phải được dẹp sang một bên, để con người có thể dành trọn ngày này cho Đức Chúa Trời. Đây là cơ hội để học biết về Ngài qua Lời của Ngài và qua các công trình sáng tạo của Ngài.

 Trong ngày Sa-bát, con cái Chúa nên nhóm lại để hiệp một trong sự thờ phượng và ca ngợi. Họ phải cùng nhau nghe Lời Chúa, cầu nguyện, và dâng sự cảm tạ. Đây là đặc ân lớn lao để mỗi tuần được đến gần với trời, được dự phần vào sự thông công với các thánh đồ, và được chuẩn bị cho sự thờ phượng đời đời trong vương quốc của Đức Chúa Trời.

Thờ phượng Chúa trong này Sabat được ưu tiên hàng đầu
Thờ phượng Chúa trong này Sabat được ưu tiên hàng đầu

2. Hát thánh ca tôn Vinh Chúa

Cô-lô-se 3:16 -“Nguyền xin lời của Đấng Christ ở đầy trong lòng anh em, và anh em hãy dư-dật trong sự khôn-ngoan, lấy cả lối dạy-dỗ khuyên-bảo nhau bằng ca-vịnh, thơ-thánh, bài hát thiêng-liêng, một lòng biết ơn mà hát ngợi-khen Đức Chúa Trời.

Âm nhạc là một phần của sự thờ phượng Đức Chúa Trời trong nhà hội. Sự ca ngợi phải được dâng lên với sự thành tâm, nhiệt thành và với sự trong sáng. Khi hát, tâm hồn chúng ta phải được nâng cao đến Đấng mà chúng ta đang tôn vinh.

Hát thánh ca tôn vinh Chúa trong ngày Sabat
Hát thánh ca tôn vinh Chúa trong ngày Sabat

3. Đọc Kinh Thánh

Lu-ca 4:16 -“Ngài đến thành Na-xa-rét, là nơi Ngài đã được dưỡng dục; theo thói quen, Ngài vào nhà hội trong ngày Sa-bát, rồi đứng dậy và đọc.”

 Mỗi khi mở Kinh Thánh, hãy cầu xin ánh sáng của Đức Thánh Linh. Lời Chúa chỉ có thể được hiểu cách đúng đắn bởi những ai được dạy dỗ bởi Thánh Linh. Chúng ta không được đến với Kinh Thánh để tranh luận hay khoe kiến thức, mà là với tấm lòng khiêm nhường, khao khát được biết ý muốn của Đức Chúa Trời.

Chúng ta không nên chấp nhận bất cứ điều gì chỉ vì người khác tin. Không một giáo lý nào nên được xem là lẽ thật nếu không có sự chứng minh rõ ràng từ Kinh Thánh. Mỗi người phải tra xét Kinh Thánh cho chính mình. Không ai được phép đặt lòng tin của mình hoàn toàn vào lời của con người.

4. Cầu nguyện

Công vụ 16:13 -“Ngày Sa-bát, chúng tôi đi ra cửa thành, đến mé sông, là nơi chúng tôi ngờ có nhà cầu-nguyện; chúng tôi ngồi đó và nói chuyện với mấy người đàn-bà đã nhóm lại.”

 Ngày Sa-bát phải là một ngày của sự cầu nguyện và thờ phượng. Hãy dạy con cái bạn rằng đây là ngày đặc biệt để đến gần Đức Chúa Trời bằng sự cầu nguyện, và bày tỏ lòng biết ơn đối với những ơn phước Ngài đã ban.

Cầu nguyện là hơi thở của linh hồn. Nó là chìa khóa mở thiên đàng. Không có cầu nguyện, chúng ta sẽ mất sức mạnh thiêng liêng và mất sự hiệp thông với Đức Chúa Trời.

Cầu nguyện trong ngày Sabát
Cầu nguyện trong ngày Sabát

5. Thông công

Hê-bơ-rơ 10:24-25 –“Chúng ta hãy coi sóc nhau, giục giã nhau về lòng yêu thương và việc tốt lành. Chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và càng thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy.

Ngày Sa-bát không chỉ là để nghỉ ngơi cá nhân, mà là để nhóm lại với Hội Thánh. Chính trong sự thông công, các tín hữu được khích lệ, và tình yêu thương được gắn kết.

Thông công trong ngày Sabat
Thông công trong ngày Sabat

6. Bữa trưa ngày Sa-bát

Xuất Ê-díp-tô Ký 16:23 – “Ngày mai là ngày nghỉ, là ngày Sa-bát thánh cho Đức Giê-hô-va; hãy nướng vật chi các ngươi muốn nướng, nấu vật chi các ngươi muốn nấu, còn lại chi, hãy để dành cho mình đến ngày mai.”

Ngày Sa-bát không phải là ngày để chuẩn bị những món ăn cầu kỳ. Trong ngày thánh này, sự ăn uống cần phải đơn giản và nhẹ nhàng hơn ngày thường, để tâm trí được trong sáng và tinh thần hướng thượng.

Bưa ăn trưa vui vẻ trong ngày Sabat
Bưa ăn trưa vui vẻ trong ngày Sabat

7. Nghỉ ngơi

Xuất Ê-díp-tô Ký 20:9-10 – “Ngươi hãy làm việc trong sáu ngày, và làm xong hết công-việc mình; nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi; trong ngày đó, ngươi, con trai, con gái, tôi-tớ trai, tớ-gái, súc-vật, hay là khách lạ ở trong thành môn ngươi đều chớ làm việc gì hết.”

Khi Đấng Christ nghỉ ngơi trong mộ vào ngày Sa-bát, công việc cứu chuộc đã hoàn tất. Như vậy, ngày Sa-bát trở thành dấu hiệu kép: vừa tưởng niệm sự sáng tạo, vừa tưởng niệm sự cứu chuộc, là sự yên nghỉ trọn vẹn trong Ngài.

Ngày Sa-bát không phải chỉ là sự ngưng nghỉ thể xác, nhưng là sự yên nghỉ trong Đức Chúa Trời. Khi để qua những lo toan trần thế và dành thì giờ cho sự suy gẫm thiêng liêng, linh hồn tìm được sự yên nghỉ thật.

Ngày Sabat là nghỉ ngơi vì vậy hãy nghỉ trưa sau một tuần làm việc mệt mỏi
Ngày Sabat là nghỉ ngơi vì vậy hãy nghỉ trưa sau một tuần làm việc mệt mỏi

8. Trải nghiệm thiên nhiên:

Sáng Thế Ký 1:31 – “Đức Chúa Trời thấy mọi sự Ngài đã làm đều rất tốt.”

Thi-thiên 19:1-2 – “Trời tâu lời của Đức Giê-hô-va, và vòm trời tỏ ra việc làm tay Ngài. Ngày nối ngày truyền ra lời ấy, đêm nối đêm tỏ ra hiểu biết.

 Chúa Giê-su thường dẫn các môn đồ ra thiên nhiên để dạy họ về quyền năng và tình yêu của Đức Chúa Trời. Thiên nhiên là một lớp học sống động, giúp con người nhận biết công trình sáng tạo và lòng nhân từ của Ngài.

 Những giờ đi dạo trong thiên nhiên vào ngày Sa-bát giúp trẻ em và người lớn tìm hiểu các nguyên tắc của Chúa, học biết cách Ngài tạo dựng, và củng cố tình yêu và lòng biết ơn đối với Ngài.

 Thiên nhiên là sách vĩ đại mà Chúa đã viết. Khi quan sát núi non, cây cỏ, sông suối, chúng ta học biết về sự khôn ngoan và quyền năng của Ngài. Ngày Sa-bát là dịp lý tưởng để chiêm ngưỡng và trân trọng công trình sáng tạo.

Hoà mình với thiên nhiên cũng là cách để tưởng nhớ tới Chúa trong ngày Sabat
Hoà mình với thiên nhiên cũng là cách để tưởng nhớ tới Chúa trong ngày Sabat

9. Đơn giản hóa

Lu-ca 10:41-42 “Chúa Giê-su đáp: Mạc-đa-lê-na, ngươi lo lắng và bận bịu nhiều điều; nhưng chỉ một điều cần thiết, và Mạc-đa-lê-na đã chọn phần tốt hơn, và sẽ không bị lấy mất.”

Thi-thiên 46:10 “Hãy ngồi yên mà biết rằng Ta là Đức Chúa Trời.

  Ngày Sa-bát nên được đơn giản hóa trong mọi phương diện. Công việc cần thiết phải chuẩn bị trước; bữa ăn nên thanh đạm; sự vui chơi và giao tiếp nên nhẹ nhàng. Mục tiêu là dành trọn thì giờ cho Chúa. Khi ngày Sa-bát được đơn giản hóa, tâm trí và linh hồn được nâng cao, để con người có thể tập trung vào sự thờ phượng, cầu nguyện, học hỏi Lời Chúa và trải nghiệm sự bình an từ Đức Chúa Trời.

 Tránh sự cầu kỳ, phức tạp trong ngày Sa-bát. Đơn giản hóa công việc, ăn uống và sinh hoạt, để tâm trí được nghỉ ngơi và hướng về sự thờ phượng. Chuẩn bị trước mọi thứ cần thiết giúp ngày Sa-bát trở nên thanh khiết và trọn vẹn. Điều này cũng dạy cho con cái biết giữ ngày thánh với sự đơn giản và lòng kính sợ Đức Chúa Trời.

 Ngày Sa-bát phải là ngày đơn giản, thanh khiết và trọn vẹn. Khi con người bớt đi sự bận rộn, những việc rườm rà, tinh thần họ được nâng cao, linh hồn tìm thấy sự yên nghỉ thật trong Đấng Christ. Sự đơn giản trong ngày thánh giúp họ nhìn nhận được mục đích cao cả của Sa-bát: tưởng niệm sự sáng tạo, trải nghiệm sự cứu chuộc và nghỉ ngơi trong Đức Chúa Trời.

Hãy chuẩn bị sẵn thức ăn trước ngày Sabat
Hãy chuẩn bị sẵn thức ăn trước ngày Sabat

10. VUI Vẻ

Ê-sai 58:13 – “Nếu ngươi xưng ngày Sa-bát là ngày vui-vẻ, gọi nó là điều thánh của Giê-hô-va, và không làm theo ý mình, không tìm thỏa thích riêng, và không nói lời sáo rỗng, thì ngươi sẽ lấy làm vui trong Đức Giê-hô-va; Ta sẽ nhấc ngươi lên trên mặt đất mà dẫn ngươi đi nơi cao.”

 Trò chơi trong ngày Sa-bát lành mạnh, vui vẻ, không làm mất tính thánh của ngày. Những trò chơi nhẹ nhàng, đơn giản giúp gia đình và con cái vui vẻ, tạo bầu không khí ấm áp mà vẫn giữ được sự tôn kính Chúa.

 Ngày Sa-bát là ngày nghỉ ngơi, nhưng niềm vui phải được kiểm soát. Trò chơi nên vừa phải, hướng thiện, khuyến khích tình thân, và không làm phân tâm khỏi thờ phượng, đọc Kinh Thánh, và cầu nguyện.

 Chúa Giê-su từng cho các môn đồ thời gian nghỉ ngơi và vui đùa trong thiên nhiên. Những hoạt động giải trí trong ngày Sa-bát phải hướng đến niềm vui đơn giản, không phức tạp, giúp con người kết nối với nhau và với Chúa.

Hãy để trẻ học Kinh Thánh với sự vui vẻ trong ngày Sabat
Hãy để trẻ học Kinh Thánh với sự vui vẻ trong ngày Sabat

11. Viếng thăm

Hê-bơ-rơ 10:24-25 – “Chúng ta hãy coi sóc nhau, giục giã nhau về lòng yêu thương và việc tốt lành. Chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và càng thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy.

 Ngày Sa-bát là dịp lý tưởng để viếng thăm người bệnh, người già, kẻ cô đơn hoặc những người cần khích lệ. Việc viếng thăm phải được thực hiện trong tinh thần thánh, dịu dàng, khôn ngoan và đầy lòng thương xót.

 Viếng thăm người khác vào ngày Sa-bát nên là một hành động thanh khiết, không bận rộn, không ồn ào, và không chiếm mất thì giờ của sự thờ phượng hay nghỉ ngơi. Đây là cách thể hiện tình yêu thương và khích lệ tinh thần của nhau.

Viếng thăm người ốm trong ngày Sabat
Viếng thăm người ốm trong ngày Sa-bat

12. Mở và kết thúc ngày Sa-bát

Ê-sai 58:13-14 “Nếu ngươi xưng ngày Sa-bát là ngày vui-vẻ, và gọi nó là điều thánh của Giê-hô-va, và không làm theo ý mình, không tìm thỏa thích riêng, và không nói lời sáo rỗng, thì ngươi sẽ lấy làm vui trong Đức Giê-hô-va; Ta sẽ nhấc ngươi lên trên mặt đất mà dẫn ngươi đi nơi cao.

Mở đầu ngày Sa-bát bằng cầu nguyện, suy ngẫm về Lời Chúa và thờ phượng là cách giữ ngày thánh. Kết thúc ngày Sa-bát cũng nên dành cho sự thỏa lòng trong Chúa, cảm tạ Ngài và chuẩn bị tinh thần cho tuần mới. Đây là cách thực hành nguyên tắc mà Đức Chúa Trời muốn dân Ngài giữ.

Mở và kết thúc ngày Sa-bát là phần quan trọng của việc giữ ngày thánh: mở đầu với sự kính sợ, thờ phượng và niềm vui; kết thúc bằng sự bình an, cảm tạ và sự thỏa lòng trong Chúa. Đây là cách dân sự Chúa thực hành sự hiệp nhất với Ngài qua ngày Sa-bát và chuẩn bị cho tuần sống theo Lời Chúa.

Các tín hữu yêu thương nhau chính là cách để chúng ta giữ ngày Sabat hiệu quả hơn
Các tín hữu yêu thương nhau chính là cách để chúng ta giữ ngày Sabat hiệu quả hơn

Chúng ta nên tin rằng ngày Sa-bát là một phước lành cho mọi người chứ không phải một gánh nặng được tạo dựng và nó nhắc nhở chúng ta rằng mỗi chúng ta đều có một Đấng Tạo Hóa đầy quyền năng và một Đấng Cứu Rỗi yêu thương. 

Để lại một bình luận

.
.
.