Mên-chi-xê-đéc

  • Hê-bơ-rơ 7:3 – “Người không cha, không mẹ, không gia phả, không có ngày sinh ra, cũng không có ngày qua đời, nhưng giống Con Đức Chúa Trời, làm thầy tế lễ đời đời.

Câu này là lý do cho tất cả những suy đoán hoang đường. Nhưng nhiều người đang thiếu lẽ thật đơn giản liên quan đến câu trên. Làm sao Mên-chi-xê-đéc có thể là một người bình thường nhưng lại không có cha mẹ, không có sự bắt đầu hay kết thúc của một ngày? Có một câu trả lời rất đơn giản. Không có ghi chép nào về phả hệ của ông được ghi lại trong Kinh Thánh. Linh Thánh đã che giấu thông tin này và đó là tục lệ của người Do Thái, nếu không biết gia phả của một người thì họ sẽ nói đơn giản rằng người đó “không cha, không mẹ, không dòng dõi, không có ngày bắt đầu, cũng không có kết thúc”. của cuộc sống.” Điều này đúng với Melchisedec, vì cả gia phả cũng như sự ra đời hay cái chết của ông đều không được ghi lại. Vì thế ngài được gọi đơn giản là không cha, không mẹ, không có khởi đầu và kết thúc.

“Người Do Thái giữ sổ gia phả rất chính xác. Đặc biệt là trường hợp này liên quan đến các thầy tế lễ của họ; vì nếu thầy tế lễ không thể truy ngược lại gia phả của mình đến Aaron, thì ông ta không được phép phục vụ trong chức tư tế. Những người không thể thể hiện hồ sơ của mình trong các bảng như vậy được cho là không có cha và mẹ, và không có dòng dõi. Điều này không có nghĩa là họ không có tổ tiên, nhưng hồ sơ về họ không được lưu giữ. Đây chính xác là trường hợp của Melehisedec. Ông được giới thiệu trong Sáng thế ký mà không có gia phả nào của cha mẹ của mình, Linh Thánh đã cố tình bỏ qua vấn đề đó. Paul nói rằng ông không có ngày bắt đầu, cũng không có ngày kết thúc cuộc đời. Điều này không có nghĩa là hoàn toàn không có sự khởi đầu của sự tồn tại với ông, vì nó chỉ đúng với một thực thể trong vũ trụ, tức là Đức Chúa Cha. Nhưng ý nghĩa rõ ràng của sứ đồ là: không có hồ sơ nào về ngày sinh hoặc ngày mất của ông xuất hiện trong lịch sử được cung cấp cho chúng ta về ông. Ông xuất hiện mà không có bất kỳ thông báo nào cho chúng ta về nguồn gốc của mình; và câu chuyện về vị thầy tế lễ của Đấng Tối Cao này kết thúc mà không có bất kỳ hồ sơ nào về cái chết của ông. ”

(Review Herald, ngày 7 tháng 9 năm 1869, trang 84)

Mên-chi-xê-đéc không phải là Đấng Christ, nhưng ông là đại diện của Đức Chúa Trời trên thế gian này. Và qua tất cả các thế hệ trong quá khứ, Đấng Christ đã phán; Đấng Christ đã dẫn dắt dân sự của Ngài, và là ánh sáng của thế gian. Khi Đức Chúa Trời chọn Áp-ra-ham làm đại diện cho lẽ thật của Ngài, Ngài đã đưa ông ra khỏi xứ sở của ông, và xa khỏi họ hàng của ông, và biệt riêng ông ra. Ngài mong muốn uốn nắn ông theo mẫu mực của chính Ngài. Ngài mong muốn dạy ông theo kế hoạch của chính Ngài. Khuôn mẫu của các giáo viên thế gian không phải là trên ông. Ông phải được dạy cách truyền lệnh cho con cái và gia đình mình sau này, để giữ theo đường lối của Chúa, để thực thi công lý và sự phán xét. Đây là công việc mà Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm. Ngài muốn chúng ta hiểu cách cai quản gia đình mình, cách kiểm soát con cái mình, cách truyền lệnh cho gia đình mình giữ theo đường lối của Chúa. 

Áp-ra-ham dâng lễ vật cho Mên-chi-xê-đéc
Áp-ra-ham dâng lễ vật cho Mên-chi-xê-đéc

Mên-chi-xê-đéc là ai?

Mên-chi-xê-đéc có nghĩa là “vua của sự công chính”, vừa là thầy tế lễ của Đức Chúa Trời tối cao, vừa là vua tại Sa-lem (Giê-ru-sa-lem cổ đại). Đây là cách Mên-chi-xê-đéc được ‘làm giống như Con của Đức Chúa Trời’ và hoàn toàn là một hình bóng của Đấng Christ. Chứct vụ thầy tế lễ của Mên-chi-xê-đéc là một hình bóng của chức t của Đấng Cứu Rỗi chúng ta, trong danh của Ngài và trong thực tế là không có ai khác trong cùng dòng dõi đó đi trước hoặc kế nhiệm Ngài. 

Chúng ta không cần thiết phải có những suy đoán hoang đường để thể hiện bản thân mình. Lịch sử của Mên-chi-xê-đéc không được biết đến, đó là lý do tại sao sứ đồ Phao-lô viết rằng ông không có cha, mẹ, bắt đầu hay kết thúc. 

  • Sáng Thế Ký 14:18 – “Mên-chi-xê-đéc, vua Sa-lem, sai đem bánh và rượu ra. Vả, vua nầy là thầy tế-lễ của Đức Chúa Trời Chí-Cao
  • Hê-bơ-rơ 7:1-4Mên-chi-xê-đéc nầy là vua của Sa-lem, thầy tế lễ của Đức Chúa Trời Chí Cao, đã đón và chúc phước cho Áp-ra-ham khi người chiến thắng các vua trở về; 2Áp-ra-ham đã lấy một phần mười về mọi của cải mình có mà dâng cho vua. Tên vua ấy, trước hết có nghĩa là “vua công chính”, và cũng là vua của Sa-lem, nghĩa là “vua hòa bình”. 3Người không cha, không mẹ, không gia phả, không có ngày sinh ra, cũng không có ngày qua đời, nhưng giống Con Đức Chúa Trời, làm thầy tế lễ đời đời.4Thử nghĩ xem, chính tổ phụ Áp-ra-ham đã lấy một phần mười chiến lợi phẩm mà dâng cho vua, thì vua ấy vĩ đại biết bao!”

Vì vậy, chúng ta biết rằng Mên-chi-xê-đéc là một con người, cũng như Áp-ra-ham là một con người, mà Mên-chi-xê-đéc đã nhận phần mười. Ông cũng là vua của Salem, được hiểu là Jerusalem và ông cũng là linh mục của Thiên Chúa tối cao. Ông là một người đàn ông, một vị vua và một linh mục. Đây chính là con người anh ấy. Chúa đã quyết định không cho chúng ta biết thêm thông tin gì về Ngài là ai, và do đó chúng ta phải bỏ nó đi và không đi xa hơn nữa. Phục truyền luật lệ ký 29 cho chúng ta biết như sau:

  • Phục truyền luật lệ ký 29:29 – “Những sự bí-mật thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta; song những sự bày-tỏ thuộc về chúng ta, và con-cháu chúng ta đời đời, để chúng ta làm theo mọi lời của luật-pháp nầy.

Những điều bí mật liên quan đến Mên-chi-xê-đéc thuộc về Chúa và chưa được tiết lộ cho chúng ta. Vì vậy, chúng tôi để nó đúng nơi Chúa mong muốn và không đi xa hơn về danh tính của Mên-chi-xê-đéc. Nhưng điều chúng ta biết là Mên-chi-xê-đéc được “làm giống Con Đức Chúa Trời”. Đây là cách nào? Vâng, hãy nghĩ về nó. Mên-chi-xê-đéc là một con người, thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và là một vị vua. Chúa Giêsu Kitô là một con người, một linh mục và một vị vua. Về mặt này, chức tư tế A-rôn không thể hoàn toàn đáp ứng hình bóng của Đấng Christ, vì trật tự A-rôn không có được địa vị hoàng gia như một vị vua. Nhưng ở Mên-chi-xê-đéc, cũng như ở Đấng Christ, chức tư tế và hoàng gia được kết hợp thành một. Ngoài ra, trật tự Aaronic phải duy trì một dòng dõi nhất định được ghi lại của những người tiền nhiệm và những người kế vị trong chức vụ đó, trong khi không có dòng dõi nào của Melchisedec, và chức tư tế của Chúa Kitô cũng không đến từ dòng dõi hoặc được truyền cho người khác, nhưng cả Melchisedec và Chúa Kitô đều được phong chức. thấy tế lễ của Đức Chúa Trời.

“Chính Đấng Christ đã phán qua Mên-chi-xê-đéc, thầy tế lễ của Đức Chúa Trời tối cao. Mên-chi-xê-đéc không phải là Đấng Christ, nhưng ông là tiếng nói của Đức Chúa Trời trên thế gian, là người đại diện cho Đức Chúa Cha.”

(Review and Herald, ngày 18 tháng 2 năm 1890, trang 97).

Đó là tất cả những gì Đức Chúa Trời đã quyết định tiết lộ cho chúng ta và chúng ta phải dừng lại ở đó.

 
.
.
.