I.HỘI THÁNH CHÚA TRỜI MẸ BÓP MÉO LỊCH SỬ
1. An -sang-hồng là có cha mẹ là người phật giáo
Cả Giô-sép và Ma-ri đều là người của đức tin. Họ đều là hậu duệ của Đa-vít, trung tín giữ luật pháp của Đức Giê-hô-va. Chúa đã chọn Ma-ri, một thiếu nữ khiêm nhường và trung tín, để trở nên mẹ của Con Ngài; và Ngài đã chọn Giô-sép, một người công bình, để làm người bảo hộ cho Hài Nhi.
Lu-ca 1:30: “Thiên sứ bèn nói: Hỡi Ma-ri, chớ sợ, vì ngươi đã được ơn trước mặt Đức Chúa Trời.”
Lu-ca 1:38 -“Ma-ri thưa rằng: Tôi đây là tôi tớ Chúa; nguyện sự ấy xảy đến cho tôi như lời ngài.”
2. Không thuộc dòng dõi vua Đa-vit
Thi Thiên 89:3-4- “Ta đã lập giao ước cùng người được chọn, Ta đã thề cùng Đa-vít, kẻ tôi tớ ta, mà rằng: Ta sẽ lập dòng dõi ngươi cho đến đời đời.”
-
An Sang Hong sinh năm 1918 tại Hàn Quốc, trong gia đình Phật giáo.
-
Không có bất kỳ liên hệ nào với dòng dõi Do Thái, vua Đa-vít, hay Áp-ra-ham.
ii. Giáo lý sai lầm của Hội Thánh Chúa Trời Mẹ
1. ĐẤNG SÁNG TẠO GỒM ĐỨC CHÚA TRỜI CHA MẸ
Sáng thế ký 1:26–27 – “Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình Ta và theo tượng Ta, để quản trị loài cá biển, chim trời, loài súc vật, khắp đất, cùng các loài côn trùng bò trên mặt đất.Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.”
Khi Đức Chúa Trời phán: ‘Chúng ta hãy làm nên loài người theo hình ảnh chúng ta’, Ngài đã phán cùng Con Ngài. Và Đấng Christ đã thực hiện mục đích của Cha trong sự sáng tạo muôn vật. Qua Ngài muôn vật được dựng nên. Ngoài Ngài, chẳng có vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài.
Ê-phê-sô 3:9 – NKJV- “và để cho mọi người thấy sự hiệp thông của mầu nhiệm, từ thuở đời đời đã được giấu kín trong Đức Chúa Trời, là Đấng đã dựng nên muôn vật bởi Đức Chúa Jêsus Christ.”
Tham khảo thêm: Giăng 1:3; I Cô-rinh-tô 8:6; Cô-lô-se 1:15-16; Hê-bơ-rơ 1:2

2. Hai Đức Chúa Trời CHA và MẸ
Sáng thế ký 1:26–27 – “Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình Ta và theo tượng Ta”
Chúng ta không được dạy rằng có nhiều hơn một Đức Chúa Trời. Ngược lại, Phao-lô đã khẳng định: ‘Nhưng đối với chúng ta, chỉ có một Đức Chúa Trời, tức là Cha, muôn vật đều bởi Ngài mà ra, và chúng ta hướng về Ngài; và một Chúa, tức là Jêsus Christ, muôn vật đều nhờ Ngài mà có, và chúng ta cũng vậy.
Giăng 17:3 -“Sự sống đời đời là nhận biết Cha, tức là Đức Chúa Trời có một và thật, cùng nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Cha đã sai đến.”
1 Cô-rinh-tô 8:6-“Dù vậy, đối với chúng ta chỉ có một Đức Chúa Trời, tức là Cha, từ Ngài muôn vật đã có, và chúng ta sống vì Ngài; chỉ có một Chúa, tức là Đức Chúa Jêsus Christ, nhờ Ngài muôn vật đã có, và nhờ Ngài chúng ta hiện hữu.”
3. Thành Thánh Giê-ru-sa-lem
Ga-la-ti 4:26- “Nhưng thành Giê-ru-sa-lem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.”
Hy vọng của chúng ta không phải là một Nữ thần, nhưng là Thành Thánh theo nghĩa đen. Giê-ru-sa-lem mới từ trời xuống là phần thưởng thật cho các thánh, nơi Đức Chúa Trời ở cùng dân Ngài.
“Mẹ” ở đây là hình ảnh ẩn dụ về hội thánh và giao ước mới trong Đấng Christ, chứ không phải một người phụ nữ cụ thể hay “ Đức Chúa Trời Mẹ”.
-
Hagar và Giê-ru-sa-lem hiện tại = nô lệ dưới luật pháp.
-
Sara và Giê-ru-sa-lem ở trên cao = tự do trong lời hứa qua Đấng Christ.
4. Ngày Sa-bát BẮT ĐẦU TỪ 0h ĐÊm
Sa-bát bắt đầu khi mặt trời lặn ngày thứ sáu và kết thúc khi mặt trời lặn ngày thứ bảy. Đây là cách giữ ngày thánh đúng với Kinh Thánh, và là sự thực hành của dân Chúa từ thời Cựu Ước.
Lê-vi Ký 23:32“Ấy là ngày Sa-bát nghỉ ngơi trọn vẹn cho các ngươi, và các ngươi sẽ hạ mình xuống. Các ngươi sẽ giữ lễ Sa-bát mình từ chiều hôm nay cho đến chiều hôm sau.”
Nê-hê-mi 13:19 – “Xảy ra khi cửa thành Giê-ru-sa-lem bắt đầu tối trước ngày Sa-bát, thì ta truyền lệnh đóng các cửa và truyền không mở ra cho đến sau ngày Sa-bát.”
Sáng-thế Ký 1, công thức lập lại nhiều lần:
“Có buổi chiều và buổi mai, ấy là ngày thứ nhất.” (Sáng-thế Ký1:5)
“Có buổi chiều và buổi mai, ấy là ngày thứ hai.” (Sáng-thế Ký1:8)
Hội Thánh Chúa Trời MẸ nghĩ rằng ngày Sa-bát nên được giữ từ sáng đến sáng. Nhưng bằng chứng Kinh Thánh cho thấy ngày bắt đầu vào buổi chiều. ‘Từ chiều hôm nay cho đến chiều hôm sau, các ngươi sẽ giữ lễ Sa-bát mình.’ (Lê-vi Ký 23:32). Đây là sự hướng dẫn rõ ràng. Và khi xem xét Sáng-thế Ký chương 1, chúng ta thấy mỗi ngày đều được mô tả bằng ‘buổi chiều và buổi mai’. Như vậy, cách tính Kinh Thánh là từ hoàng hôn đến hoàng hôn. Để làm theo đúng điều răn thứ tư, chúng ta phải giữ ngày Sa-bát bắt đầu từ hoàng hôn ngày thứ sáu cho đến hoàng hôn ngày thứ bảy.
5. An-sang-HỒNG- Đấng Christ tái lâm giả
Ma-thi-ơ 24:23-24 -” Bấy giờ, nếu có ai nói cùng các ngươi rằng: Kìa, Đấng Christ ở đây, hay là ở đó, thì đừng tin. Vì sẽ có nhiều christ giả và tiên tri giả dấy lên, làm những dấu lạ lớn và phép lạ, nếu có thể thì họ cũng dỗ dành được cả những người được chọn.:
Mác 13:21-22 – “Bấy giờ, nếu có ai nói cùng các ngươi rằng: Kìa, Đấng Christ ở đây, hay là ở đó, thì chớ tin.Vì sẽ có nhiều christ giả và tiên tri giả dấy lên, làm những dấu lạ và phép lạ, để dỗ dành, nếu có thể được, cả những người được chọn.”
Tham khảo : 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:8-10;2 Cô-rinh-tô 11:13-15; Khải-huyền 13:13-14; Lu-ca 17:23-24
Chúa đã cảnh báo rằng nhiều christ giả và tiên tri giả sẽ làm phép lạ lớn để lừa gạt. Những việc này không phải là bằng chứng của sự thật, nhưng là sự thử thách đối với dân Chúa. Nếu chúng ta đứng trên nền Lời Ngài, thì chúng ta sẽ không bị đánh lừa bởi những tiếng kêu: ‘Kìa, Ngài ở đây, hay ở kia.’
III. Hành vi thao túng của hội thánh Chúa Trời Mẹ
1. Tạo cảm giác bị đặc biệt và được yêu thương
-
Thành viên được thuyết phục rằng chỉ những ai theo “Chúa Mẹ” mới được cứu rỗi, còn lại là “ma quỷ”.
-
Họ dùng ngôn ngữ tình cảm như “gia đình thiêng liêng”, “Mẹ yêu con” để tạo cảm giác được yêu thương vô điều kiện.
-
Điều này khiến nhiều người – đặc biệt là những người cô đơn, đang gặp khủng hoảng – dễ gắn bó và lệ thuộc.
2. Chia rẽ tình cảm gia đình để tái định hướng cảm xúc
-
Người trong nhóm bị khuyên tránh xa cha mẹ, vợ/chồng, con cái nếu họ phản đối.
-
Họ đánh vào lòng trung thành: “Nếu thực sự yêu thương gia đình, bạn hãy đưa họ đến với Hội thánh. Nếu không, bạn đang để họ sa ngã.”
-
Như vậy, tình yêu thương bị tái định hướng từ gia đình sang tổ chức.
3. Tạo cảm giác nợ ơn và ép buộc đóng góp
-
Họ nói rằng nhờ Hội thánh mà tín đồ được “ơn cứu rỗi”, nên phải biết ơn bằng cách dâng hiến.
-
Người không đóng góp đủ dễ bị gợi tội lỗi (“Mẹ biết hết”, “Con không yêu Mẹ thật lòng”).
- Đây là sự thao túng cảm xúc để khai thác tài chính.
4. Tận dụng những thời điểm yếu đuối
-
Họ nhắm vào sinh viên xa nhà, người mới ly hôn, mất người thân, hoặc ai đó đang cô đơn, trầm cảm.
-
Khi ấy, nhu cầu được lắng nghe và yêu thương rất lớn, và Hội thánh đưa ra ngay sự an ủi, rồi dần siết chặt cảm xúc.
5. Luân phiên giữa đe dọa và an ủi
-
Khi người theo lưỡng lự muốn rời đi, họ bị dọa bằng viễn cảnh hủy diệt, xa rời tình thương của “Mẹ”.
-
Sau đó lại được an ủi: chỉ cần quay về, tham gia, đóng góp, thì “Mẹ sẽ tha thứ”.
-
Chu kỳ này khiến người trong nhóm rơi vào vòng lặp cảm xúc, khó thoát ra.
IV. Hậu quả của hội thánh Chúa Trời Mẹ
1. Hậu quả về tâm linh – tinh thần
-
Niềm tin bị chiếm đoạt: người tham gia dần tin rằng chỉ “Chúa Mẹ” mới có quyền cứu rỗi, mọi tôn giáo khác – kể cả truyền thống Kitô giáo – đều sai. Điều này khiến họ lệ thuộc tuyệt đối vào nhóm.
-
Mâu thuẫn nội tâm: họ thường xuyên sống trong cảm giác tội lỗi, sợ hãi (nếu bỏ nhóm thì sẽ bị trừng phạt, không được cứu rỗi). Cảm xúc này kéo dài khiến tinh thần bị bào mòn.
-
Nguy cơ trầm cảm: nhiều người từng tham gia kể lại rằng sau một thời gian, họ rơi vào tình trạng hoang mang, mất định hướng, khó hòa nhập lại đời thường khi rời nhóm.
2. Hậu quả về kinh tế – tài chính
-
Đóng góp bắt buộc: hầu hết thành viên được yêu cầu nộp 10% thu nhập/tháng gọi là “dâng hiến”. Người nghèo cũng phải đóng ít nhất một phần.
-
Nộp thêm nhiều khoản: ngoài phần “mười phần một”, còn có các khoản “lễ nghi”, “dâng hiến đặc biệt”, “truyền giáo”… → tài chính gia đình bị hao hụt.
-
Không minh bạch: số tiền đóng góp không được công khai, nhiều cựu tín đồ cho biết họ không biết tiền đi đâu, về tay ai.
-
Khó khăn kinh tế: nhiều sinh viên vay mượn tiền để đóng góp, có người đi làm nhưng phải gửi phần lớn thu nhập cho nhóm, dẫn đến nợ nần.
3. Tâm lý bị chi phối
- Cảm giác sợ hãi thường trực
-
Cô lập xã hội – chia rẽ gia đình
- Mất khả năng tự chủ