Xuất Ê-díp-tô Ký 20:3“Trước mặt ta, ngươi chớ có các tà thần khác“
I. Nguồn gốc của điều răn thứ nhất
1. Sáng thế kí là Khởi nguyên của điều răn thứ nhất
Sáng Thế Ký 1:1- “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất.”
Sáng Thế Ký 4:3–4 -“Cách ít lâu, Cain dùng thổ sản mà dâng của lễ cho Đức Giê-hô-va. A-bên cũng dâng của lễ bằng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó nữa. Đức Giê-hô-va đoái đến A-bên và của lễ người.”
Nguyên tắc của điều răn thứ nhất là vĩnh cửu, bởi vì nó xuất phát từ sự thật rằng chỉ có một Đức Chúa Trời hằng sống, Đấng Tạo Hóa của trời đất. Luật pháp được ban tại Sinai không phải là điều gì mới lạ, nhưng là sự lặp lại những nguyên tắc đã có từ khởi nguyên, từ khi con người được dựng nên.
Điều răn đầu tiên không phải mới được ban tại Sinai, nhưng là sự nhắc lại luật pháp đã tồn tại từ sáng thế. Áp-ra-ham, Nô-ê, và Gia-cốp đều biết và giữ luật này, khi họ thờ phượng Đức Giê-hô-va duy nhất.

2. Tại Núi Si-Nai
Xuất Ê-díp-tô ký 20:2–3 “Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, là Đấng đã rút ngươi ra khỏi đất Ê-díp-tô, khỏi nhà nô lệ.Ngươi chớ có các thần khác trước mặt Ta.”
Nguồn gốc lịch sử của điều răn thứ nhất được tìm thấy tại Si-nai, nơi Đức Chúa Trời trực tiếp phán với dân sự. Họ vừa được giải phóng khỏi Ai Cập, một xứ thờ nhiều thần. Bằng việc công bố điều răn này, Đức Chúa Trời đã phân biệt dân Ngài với các dân ngoại và lập họ làm một dân thánh. Bản chất của sự thờ phượng là công nhận Đức Chúa Trời là Chủ tể duy nhất. Nếu không có điều răn thứ nhất, con người sẽ rơi vào sự hỗn loạn của thờ hình tượng, và các điều răn khác cũng không còn ý nghĩa.
II. Ý nghĩa của điều răn thứ nhất
1, Nền tảng của luật pháp
Phục Truyền 6:4–5 -“Hỡi Ysơraên, hãy nghe: Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta là Giê-hô-va có một không hai. Ngươi phải hết lòng, hết ý, hết sức kính mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.”
“Điều răn thứ nhất là nền tảng của toàn bộ luật pháp. Nó đòi hỏi sự tận hiến trọn vẹn cho Đức Chúa Trời, Đấng duy nhất xứng đáng nhận sự thờ phượng. Nếu tấm lòng bị chia sẻ cho thần nào khác, con người sẽ phá vỡ cả luật pháp.”
2. Tuyên bố quyền tối thượng của Đức Chúa Trời – Đấng Tạo Hóa & Cứu Chúa
Điều răn thứ nhất yêu cầu con người phải kính yêu và tôn trọng Đức Chúa Trời hơn tất cả, dâng cho Ngài tình yêu, sự phục vụ và sự tận hiến đầu tiên của lòng mình.Bất cứ điều gì chiếm giữ tình yêu tối cao trong lòng con người, khiến họ không thể yêu mến Đức Chúa Trời cách trọn vẹn, thì đó là một thần tượng.
Người ta có thể không lập bàn thờ thần tượng hay quỳ gối trước một hình tượng bằng đá, nhưng nếu họ yêu mến tiền bạc, địa vị, tri thức hoặc chính mình hơn là Đức Chúa Trời, thì họ đã đặt một thần khác trước mặt Ngài.Không điều răn nào trong Mười Điều Răn có thể được giữ một cách đúng đắn nếu không tuân giữ điều răn này trước hết.
3. Tình yêu và sự tận hiến cá nhân
Ma-thi-ơ 22:37–38 – “Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết trí mà yêu mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi.Ấy là điều răn thứ nhứt và lớn hơn hết.”
Sự vâng phục đối với luật pháp Đức Chúa Trời phải đến từ sự thôi thúc bên trong – bởi tình yêu.Khi người ta nhận biết Đức Chúa Trời là Đấng yêu thương và nhân từ, họ sẽ yêu mến Ngài và mong muốn làm theo ý Ngài.
Khi Đấng Christ ngự trong lòng, tình yêu Ngài sẽ khiến linh hồn tràn đầy niềm vui, và sự vâng lời sẽ không còn là gánh nặng, mà là niềm vui.Tình yêu dành cho Đấng Christ sẽ trở thành nguồn động lực cho mọi hành động.
4. trung thành trong cuộc chiến giữa lẽ thật và giả dối
Khi thời kỳ cuối đến gần, mọi tín hữu sẽ phải công khai bày tỏ lòng trung thành – hoặc với Đức Chúa Trời, hoặc với con người.Không thể thờ phượng cả hai.Chúa kêu gọi một dân tộc trung tín, không uốn cong gối trước hình tượng.
III. ĐIỀU RĂN THỨ NHẤT YÊU CẦU THỜ PHƯỢNG AI ?
1. Giáo lý ba ngôi chống lại điều răn thứ nhât
Giáo lý Ba Ngôi được thiết lập trong Hội Thánh bởi Công đồng Nixê năm 325 SCN. Giáo lý này phá hủy ngôi vị của Đức Chúa Trời và Con Ngài là Chúa Giê-su Christ, Chúa chúng ta. Những biện pháp ô nhục mà qua đó giáo lý này bị áp đặt lên Hội Thánh – sự tàn bạo và bắt bớ của Giáo hoàng trong hơn một ngàn năm – thì ai cũng rõ trong lịch sử
2. Thờ phượng Chúa Cha và Chúa Giê-su
Khải Huyền 14:7 Người lớn tiếng nói rằng: Hãy kính sợ Đức Chúa Trời, và tôn vinh Ngài; vì giờ phán xét Ngài đã đến; hãy thờ lạy Đấng đã dựng nên trời, đất, biển và các suối nước.
Sự thờ phượng thần thánh là dành cho Cha và Con. Nhưng Kinh Thánh không hề dạy chúng ta thờ phượng Thánh Linh như một Ngôi vị riêng biệt.
iV. Tà Thần trong điều răn thứ nhất
1. Thờ ngẫu tượng
Xuất Ê-díp-tô ký 20:4 “Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình, cũng chớ làm tượng nào giống những vật trên trời cao kia, hoặc nơi đất thấp nầy, hoặc trong nước dưới đất.Ngươi chớ quỳ lạy trước các hình tượng đó, và cũng đừng hầu việc chúng nó
Thờ hình tượng là tội lỗi ghê tởm nhất trước mặt Chúa. Nó dựng lên một đối thủ với Đấng Toàn Năng, và chuyển cho các tạo vật sự tôn vinh và thờ phượng mà chỉ dành cho Đấng Tạo Hóa.
2. Ham muốn bất cứ thứ gì tRÊN đỨC cHúa TROI
Cô-lô-se 3:5 – “Vậy nên, hãy làm chết các chi thể thuộc về hạ giới, tức là tà dâm, ô uế, tình dục, sự ham muốn xấu, và lòng tham lam, là một sự thờ hình tượng“.
Trong lòng có nhiều thần tượng. Tham lam là thờ thần tượng. Có người tôn thờ của cải, có người tôn thờ công việc kinh doanh, có người tôn thờ gia đình, thậm chí cả ý kiến riêng của mình. Nếu những điều này chiếm vị trí hàng đầu trong lòng, thì Thượng Đế sẽ bị truất ngôi, và lòng trở thành chỗ ngồi của thần tượng
Bất cứ điều gì làm xao lãng tâm trí khỏi Chúa, bất cứ điều gì dẫn đến sự tự tôn, tự phụ, đều là sự thờ ngẫu tượng.Khi cái tôi được tạo ra trước, vị trí của Chúa bị chiếm đoạt, và sự phục vụ xứng đáng với Ngài được trao cho người khác.
3. Giáo lý ba ngôi
1 Cô-rinh-tô 8:5–6 “Dầu có người xưng là thần, hoặc ở trên trời, hoặc ở dưới đất, thật có nhiều thần và nhiều chúa lắm.Nhưng với chúng ta chỉ có một Đức Chúa Trời, tức là Cha, bởi Ngài muôn vật có mọi vật, và chúng ta hướng về Ngài;và chỉ có một Chúa, tức là Đức Chúa Jêsus Christ, bởi Ngài muôn vật có mọi vật, và chúng ta nhờ Ngài mà tồn tại.”
Không chỉ những kẻ thờ hình tượng mới phạm điều răn này. Ai hầu việc hoặc thờ một thần giả cũng vi phạm. Bất cứ điều gì ta yêu mến và kính trọng hơn Đức Chúa Trời, ta đang thờ phượng điều đó; điều gì ta dồn hết sức lực vào, điều đó là thần của ta. Đức Giê-hô-va đòi hỏi ta phải dâng tình yêu và sự tôn thờ tối thượng cho Ngài mà thôi.
3. TRÊN CHA MẸ ; CON CÁI VÀ VỢ
Ma-thi-ơ 10:37-“Ai yêu cha mẹ hơn ta thì không đáng cho ta; ai yêu con trai hay con gái hơn ta thì cũng không đáng cho ta.”
Lu-ca 14:26 – “Ai theo Ta mà còn đặt cha mẹ, vợ con, anh chị em, hay chính mạng sống mình trên Ta, thì không xứng đáng làm môn đồ Ta.”
Trung thành đòi hỏi một sự từ bỏ hy sinh, thậm chí đôi khi gia đình sẽ phản đối, nhưng “người theo Đấng Christ phải đứng vững” nếu muốn xứng đáng là môn đồ Ngài.
V. Điều Răn Thứ Nhất trong thời kỳ cuối cùng
1. Kêu gọi thờ phượng Đấng Tạo Hóa
Khải Huyền 14:7 Người lớn tiếng nói rằng: Hãy kính sợ Đức Chúa Trời, và tôn vinh Ngài; vì giờ phán xét Ngài đã đến; hãy thờ lạy Đấng đã dựng nên trời, đất, biển và các suối nước.
Khi Đức Chúa Trời phán trên núi Si-nai, điều răn thứ nhất khẳng định rằng chỉ có Ngài là Đức Chúa Trời. Ngài tách dân Ngài ra khỏi sự thờ lạy hình tượng của các dân chung quanh, và chỉ dành sự thờ phượng cho chính Ngài. Cuộc tranh đấu cuối cùng trong lịch sử thế giới sẽ xoay quanh sự thờ phượng: thờ phượng Đức Chúa Trời hay thờ phượng con thú. Điều răn thứ nhất nhấn mạnh nguyên tắc rằng chỉ có Đức Chúa Trời mới xứng đáng nhận sự thờ phượng. Đây sẽ là dấu hiệu phân biệt dân thật của Ngài trong thời kỳ cuối cùng.
2. Tránh xa giáo lý Ba Ngôi.
Không chỉ những người thờ ngẫu tượng mới vi phạm điều răn này. Điều răn thứ nhất bị vi phạm bởi người thờ phượng hoặc tôn thờ một thần giả. Bất cứ điều gì chúng ta yêu mến và tôn kính hơn Chúa, chúng ta đều tôn thờ; bất cứ điều gì chúng ta dành năng lượng cho, đều là thần của chúng ta. Chúa đòi hỏi chúng ta phải dành tình yêu và sự tôn kính tối cao cho một mình Ngài mà thôi.
