Thánh Linh

Thánh Linh

Thánh Linh bắt nguồn từ chữ Hy Lạp “pneuma”có nghĩa chính là gió, cũng có nghĩa là hơi thở, sự sống, và đặc biệt là thần khí hay thánh linh. Thánh Linh được mô tả như một quyền năng vô hình, phi vật chất, nhưng mạnh mẽ giống như gió.

 Thánh Linh không phải là một Đấng tách biệt, nhưng là sự sống và quyền năng thiêng liêng tác động trên loài người. Các tiên tri Cựu Ước cũng diễn đạt Linh của Đức Chúa Trời bằng hình ảnh “đổ xuống” hay “rưới ra” một cách diễn đạt không thể áp dụng cho một nhân vị, nhưng hoàn toàn phù hợp khi hiểu Thánh Linh là thần trí, sự hiện diện và quyền năng của Đức Chúa Trời

Thánh Linh là gì ?

1. Thánh Linh là quyền NĂNG, Hơi thở, Gió

Sáng-thế Ký 1:2 “Vả, đất là vô hình và trống không; sự mờ tối ở trên mặt vực; Linh của Đức Chúa Trời vận-hành trên mặt nước.”

Công-vụ 1:8 “Nhưng khi Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền năng, và làm chứng về ta tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất.”

Rô-ma 15:13 – “Nguyền xin Đức Chúa Trời của sự trông-cậy, làm cho anh em đầy-dẫy mọi điều vui-vẻ và bình-an trong đức tin, hầu cho anh em nhờ quyền-phép của Đức Thánh Linh được dư-dật trong sự trông-cậy.”

 “Linh” (רוּחַ ruach) = hơi thở, gió → chỉ là quyền năng sáng tạo từ Đức Chúa Trời, không phải một cá thể riêng biệt.

 Thánh Linh là Linh của Đức Chúa Trời; cũng là Linh của Đấng Christ. Ngài là sự phát ra thiêng liêng và mầu nhiệm, qua đó họ thực hiện công việc lớn lao và vô hạn của mình. Ngài không phải là một nhân vị như Cha và Con, nhưng là Đấng đại diện của họ, phương tiện qua đó họ ngự trong lòng những người tin

2. Thánh Linh LÀ sự hiển diện Của CHúa Cha và CHúa Giê-su

Thi-thiên 139:7- “Tôi sẽ đi đâu cho khỏi Linh của Chúa? Tôi sẽ trốn đâu cho khỏi mặt Chúa?”

Thần của Chúa = sự hiện diện bao trùm của Ngài, không phải một Ngôi vị độc lập.

 Linh của Đức Chúa Trời được nói đến như là sự hiện diện của Ngài, nhờ đó Ngài có mặt khắp nơi.  Thánh Linh không phải là một nhân vị, nhưng là quyền năng và sự hiện diện của Đức Chúa Trời.

Thi-thiên 51:11 – “Chớ từ bỏ tôi khỏi trước mặt Chúa; Cũng đừng cất Thánh Linh của Chúa khỏi tôi.”

 Thánh Linh có thể “cất đi” → là sự hiện diện/ảnh hưởng, không phải một cá nhân sống động.

 Thánh Linh là Linh của Đấng Christ. Ấy là sự hiện diện riêng của chính Ngài, tách khỏi nhân tính và độc lập với nó. Chính bởi Thánh Linh này mà Đấng Christ bày tỏ chính Ngài cho tất cả dân sự của Ngài.

3. Thánh Linh chính là Linh của Chúa cha và Chúa con

Giăng 20:22 “Ngài phán xong rồi, thì hà sanh khí vào môn-đồ, và phán rằng: Hãy nhận-lãnh Thánh Linh.”

Rô-ma 8:9-10 -“Song nếu Thánh-Linh của Đức Chúa Trời ở trong anh em, thì anh em chẳng thuộc về xác-thịt đâu, bèn thuộc về Thánh-Linh; và nếu ai không có Thánh-Linh của Đấng Christ, thì người ấy chẳng thuộc về Ngài. Nhưng nếu Đấng Christ ở trong anh em, thì thân thể chết vì cớ tội-lỗi, song tâm thần sống nhân cớ sự công-bình.”

 Thánh Linh được gọi là Thánh Linh của Đấng Christ → chỉ là ảnh hưởng của Ngài, không phải một Ngôi thứ ba.

Thánh Linh là Linh của Đức Chúa Trời; cũng là Linh của Đấng Christ. Ấy là ảnh hưởng mầu nhiệm nhờ đó họ hiện diện khắp nơi, và nhờ đó họ ngự trong dân sự của mình.

Thánh Linh là Thần của Đấng Christ. Ấy là sự hiện diện riêng của chính Ngài, tách khỏi nhân tính và độc lập với nó. Chính bởi Thánh Linh này mà Đấng Christ bày tỏ chính Ngài cho tất cả dân sự của Ngài.

Ê-phê-sô 4:30 – “Chớ làm buồn cho Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời, là Đấng anh em nhờ ấn chứng đến ngày cứu chuộc.”

 Thánh Linh là sự sống của chính Đấng Christ, là sự hiện diện cá nhân của Đấng Christ trong người tin. Chính bởi Thánh Linh mà Đấng Christ được hiện thực hóa và hiện diện với chúng ta. Ngài không phải là một hữu thể riêng biệt, tách biệt khỏi Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con, nhưng chính là sự sống và quyền năng của Đức Chúa Trời được ban cho loài người. Thánh Linh là ảnh hưởng của Đấng Christ trên tâm hồn, hướng dẫn, dạy dỗ và thánh hóa. Làm buồn lòng Thánh Linh là chống lại ảnh hưởng của Đấng Christ và Đức Chúa Cha trên tấm lòng.

Ma-thi-ơ 12:31-32 : “Vậy ta nói cùng các ngươi: Tội phạm Thánh Linh sẽ không được tha; còn tội nào và lời nào phạm nhân thì sẽ được tha. 32 Nhưng ai nói lời phạm Thánh Linh, thì sẽ chẳng được tha, đâu cả đời này và đời sau.

 Thánh Linh là Linh của Đức Chúa Trời, và Linh của Đấng Christ; là quyền năng vĩ đại mà nhờ đó các Ngài hoàn thành công việc. Ngài không phải là một ngôi vị như Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con. Ba Ngôi không thể giải thích được, vốn tạo nên Đức Chúa Trời Ba Ngôi trong Một và một trong Ba, đã đủ tệ rồi; nhưng chủ nghĩa Nhất Thể cực đoan khiến Đấng Christ thấp kém hơn Đức Chúa Cha còn tệ hơn. Phải chăng Đức Chúa Trời đã phán với một kẻ thấp kém hơn rằng: Chúng ta hãy tạo nên loài người theo hình ảnh của chúng ta? Chống lại ảnh hưởng của Thánh Linh tức là chống lại chính Đức Chúa Trời. Tội nhân nào cố tình chống lại ảnh hưởng này sẽ cứng lòng, và do đó phạm tội không thể tha thứ.

4. Thánh Linh không như một ĐẤng riêng biệt THỨ ba

Rô-ma 8:9-10 -“Song nếu Thánh-Linh của Đức Chúa Trời ở trong anh em, thì anh em chẳng thuộc về xác-thịt đâu, bèn thuộc về Thánh-Linh; và nếu ai không có Thánh-Linh của Đấng Christ, thì người ấy chẳng thuộc về Ngài. Nhưng nếu Đấng Christ ở trong anh em, thì thân thể chết vì cớ tội-lỗi, song tâm thần sống nhân cớ sự công-bình.”

Ga-la-ti 4:6 “Lại vì anh em là con, nên Đức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: A-ba! Cha ơi!”

Thánh Linh là Linh của Đức Chúa Trời; cũng là Linh của Đấng Christ. Ấy là sự phát ra thần linh mầu nhiệm, qua đó họ thực hiện công việc vĩ đại và vô hạn của mình. Nó không phải là một ngôi vị như Cha và Con, nhưng là một ảnh hưởng thiêng liêng từ cả hai.

ii. Thánh linh không phải Đấng thứ ba

1. Tại sao thánh linh không phải là một NHÂN VỊ?

Ê-sai 44:3 – “Vì ta sẽ rưới nước trên người khát, và các suối trên đất khô; ta sẽ rưới Thần Ta trên dòng dõi ngươi, và phước lành Ta trên hậu tự ngươi.”

Công vụ các Sứ đồ 4:8 “Bấy giờ, Phi-e-rơ được Thánh Linh đầy dẫy, nói cùng họ rằng: Hỡi quan trưởng của dân và các trưởng lão!”

Công vụ 13:9 “Sa-lơ, cũng gọi là Phao-lô, được Đức Thánh Linh đầy dẫy, chăm mắt ngó chằm chằm Ê-ly-ma,”

Giô-ên 2:28 -” Sau đó, ta sẽ đổ Thần ta trên khắp loài xác-thịt; con trai và con gái các ngươi sẽ nói lời tiên-tri, người già cả các ngươi sẽ thấy chiêm bao, kẻ trai-trẻ các ngươi sẽ thấy sự hiện thấy.”

 Những cụm từ “đầy dẫy” ,”rưới” , “đổ”  không thể áp dụng cho một nhân vị riêng biệt, nhưng áp dụng rất tự nhiên cho Thần khí/quyền năng/sự hiện diện.

 Đây không phải “một Đấng riêng biệt thứ ba” nhưng là thần trí, sự hiện diện, quyền năng của Đức Chúa Trời được ban phát.

Thánh Linh được Kinh Thánh nói đến như được đổ ra, và cũng được đổ ra ngoài. Liệu chúng ta có thể cho rằng một người được đổ ra hay đổ ra ngoài không? Chắc chắn là không. Nhưng đó là ảnh hưởng của Đức Chúa Trời, quyền năng từ trên cao, nhờ đó lòng người được đổi mới, một tấm lòng mới.

2. Thánh Linh không phải Đấng thứ ba

Ê-sai 44:3 – “Vì ta sẽ rưới nước trên người khát, và các suối trên đất khô; ta sẽ rưới Thần ta trên dòng dõi ngươi, và phước lành ta trên hậu tự ngươi.”

➡Thần = của chính Đức Giê-hô-va, ban xuống như mưa phước.

Giô-ên 2:28 – “Sau đó, ta sẽ đổ Thần ta trên khắp loài xác thịt; con trai và con gái các ngươi sẽ nói lời tiên tri, người già cả các ngươi sẽ thấy chiêm bao, kẻ trai trẻ các ngươi sẽ thấy sự hiện thấy.”

➡Thần được “đổ” → chỉ quyền năng/linh khí, không phải một nhân vị.

Ê-xê-chi-ên 36:27 “Ta sẽ để Thần ta trong các ngươi, khiến các ngươi làm theo luật lệ ta, và giữ mạng lịnh ta, và làm theo.”

➡Thần Đức Chúa Trời đặt trong lòng người để biến đổi.

Rô-ma 8:9 – “Song nếu Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em, thì anh em không sống theo xác thịt đâu, nhưng theo Thánh Linh; còn nếu ai không có Thánh Linh của Đấng Christ, thì người ấy chẳng thuộc về Ngài.”

➡Thánh Linh = Thần của Đức Chúa Trời và cũng gọi là Thần của Đấng Christ.

Ga-la-ti 4:6 “Vả, vì anh em là con, nên Đức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: Abba! Cha!”

➡Thánh Linh = Thần của Con, chứ không phải “Đấng thứ ba”.

I Cô-rinh-tô 2:11 “Vì chẳng có người nào biết sự trong của một người, ngoài tâm thần của người ấy trong người; cũng một lẽ đó, chẳng có ai biết được sự trong Đức Chúa Trời, ngoài Thần của Đức Chúa Trời.”

➡ Thánh Linh = Thần trí của chính Đức Chúa Trời, như tâm thần của chính người ta.

Công vụ 4:8 “Bấy giờ, Phi-e-rơ được Đức Thánh Linh đầy dẫy, nói cùng họ rằng: Hỡi quan trưởng của dân và các trưởng lão!”

➡“Đầy dẫy” = quyền năng và sự hiện diện từ Đức Chúa Trời.

Công vụ 13:9 “Sa-lơ, cũng gọi là Phao-lô, được Đức Thánh Linh đầy dẫy, chăm mắt ngó chằm chằm Ê-ly-ma.”

➡Thánh Linh ban năng lực để Phao-lô đối diện tà thuật.

Công vụ 13:52 “Môn đồ đều được đầy dẫy sự vui mừng và Đức Thánh Linh.”

➡ Thánh Linh song hành với niềm vui → mô tả sự hiện diện và ảnh hưởng, không phải một nhân vị.

 Thánh Linh là Linh của Đức Chúa Trời, và Linh của Đấng Christ; là quyền năng vĩ đại mà nhờ đó các Ngài hoàn thành công việc. Ngài không phải là một ngôi vị như Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con. Ba Ngôi không thể giải thích được, khiến Đức Chúa Trời trở thành ba trong một và một trong ba, đã đủ tệ rồi

iii. Quyền năng của Thánh Linh

1. QUYỀN NĂNG CỦA THÁNH LINH

Ga-la-ti 5:22-23:- “Nhưng trái của Thánh-Linh, ấy là lòng yêu-thương, sự vui-mừng, bình-an, nhịn-nhục, nhân-từ, hiền-lành, trung-tín, mềm-mại, tiết-độ; không có luật pháp nào cấm những điều ấy.”

Ga-la-ti 5:25: -“Nếu chúng ta nhờ Thánh-Linh mà sống, thì cũng hãy bước theo Thánh-Linh vậy.”

Chỉ nhờ quyền năng Thánh Linh, con người mới hiểu được chân lý và sống một đời sống đẹp lòng Chúa, bao gồm sống thánh khiết và chiến thắng tội lỗi.

Mọi nỗ lực của con người nếu thiếu quyền năng Thánh Linh đều vô ích; Thánh Linh là nguồn sức mạnh thật sự giúp chiến thắng tội lỗi và sống đúng ý Chúa.

2. Hướng DẪN VÀ DẠY DỖ

Giăng 14:26 – “Nhưng Đấng Bảo-Trợ, là Thánh-Linh, mà Cha sẽ sai trong danh Ta, Ngài sẽ dạy các ngươi mọi sự, và nhắc nhở các ngươi mọi điều Ta đã nói với các ngươi.”

Giăng 16:13 – “Khi Thánh-Linh của sự thật đã đến, Ngài sẽ dẫn các ngươi vào mọi sự thật; vì Ngài sẽ không nói theo ý mình, nhưng sẽ nói mọi điều Nghe thấy, và báo trước cho các ngươi những điều sắp tới.”

 Chỉ có Thánh Linh mới thuyết phục con người về tội lỗi và dẫn họ đến ăn năn và tin Chúa. Thánh Linh không cưỡng bức, nhưng tác động vào lương tâm và lòng người, chỉ ra sự cần thiết của Đấng Cứu Rỗi, đánh thức ước muốn công bình, và giúp con người chấp nhận Chúa Giê-su. Không trí khôn hay sức thuyết phục nào của con người có thể thay thế quyền năng Thánh Linh. Đây là quyền năng đã làm cho các sứ đồ trở thành chứng nhân về Chúa Giê-su và rao truyền Tin Lành đến toàn thế giới. Quyền năng đó cũng được ban cho tất cả ai muốn tiếp nhận, và sẽ hoạt động tương tự trong mọi thời đại.

 Nếu không có Thánh Linh, những nỗ lực tốt nhất của con người đều vô hiệu; chỉ quyền năng thần linh mới dẫn linh hồn đến Chúa Giê-su. Trí khôn và khả năng tự nhiên của con người không thể hoàn thành công việc này. Chỉ Thánh Linh mới thức tỉnh lòng, thuyết phục lương tâm, và dẫn con người đến gần Đức Chúa Trời. Mỗi thông điệp phải đi kèm với quyền năng Thánh Linh mới trở nên hiệu quả. Quyền năng thần linh đã mang lại cho các sứ đồ lòng can đảm giống Chúa Giê-su trong công việc của họ, và cũng được ban cho tất cả những ai tiếp nhận. Thánh Linh ban dũng khí, trí sáng, và ý thức trách nhiệm sâu sắc cho những ai được kêu gọi phục vụ, giúp họ làm chứng cho Chúa và rao truyền Tin Lành ở mọi nơi.

3. làm chứng và truyền giảng Tin Lành

Công vụ 1:8 “Nhưng các ngươi sẽ nhận quyền năng khi Thánh-Linh ngự xuống trên các ngươi, và các ngươi sẽ làm chứng cho Ta tại Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, và Samari, và đến tận cùng đất.”

 Thánh Linh của Đức Chúa Trời giúp con người rao giảng Tin Lành với quyền năng và sự thuyết phục. Nếu không có sự trợ giúp thần linh này, dù là người giảng đạo học rộng hay tài năng đến đâu cũng không thể chạm đến lòng người nghe. Thánh Linh hoạt động cùng với con người, ban cho họ trí sáng, dũng khí và can đảm để rao truyền thông điệp cứu rỗi. Công việc này không phải nhờ khôn ngoan hay tài hùng biện của con người, mà nhờ quyền năng Thánh Linh. Những ai chỉ dựa vào khả năng bản thân sẽ thất bại, nhưng những ai hoàn toàn đầu phục Thánh Linh sẽ thấy Ngài hoạt động mạnh mẽ qua họ để thuyết phục, dạy dỗ và cứu linh hồn.

4. Không cưỡng ép, mà hướng dẫn tự nguyện

Giăng 6:44-“Không ai có thể đến cùng Ta, nếu Cha, đã sai Ta, không kéo người ấy lại; và Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại trong ngày sau hết.”

 Thánh Linh của Đức Chúa Trời không cưỡng ép ý chí; Ngài chỉ tác động vào tâm trí và thông qua con người thực hiện kế hoạch của Chúa. Thánh Linh dẫn dắt, khai sáng, và ảnh hưởng, nhưng quyết định vâng phục phải xuất phát từ lòng người. Chúa tôn trọng tự do ý chí của con người; vì thế Thánh Linh không bao giờ cưỡng bức. Sự biến đổi thật sự đến từ việc con người tự nguyện đầu phục Chúa, dưới quyền năng nhẹ nhàng và thuyết phục của Thánh Linh.

5. ĐẤNG CẦU THAY và duy trì mối quan hệ với Chúa 

Rô-ma 8:26-27 -“Cũng vậy, Thánh-Linh đến giúp sự yếu kém của chúng ta; vì chúng ta không biết cầu nguyện phải như thế nào, nhưng Thánh-Linh chính Ngài cầu thay cho chúng ta bằng những than thở không thể nói ra. Và Đấng dò xét lòng biết điều thánh ý của Đức Chúa Trời, và Ngài biết ý định của Thánh-Linh, vì theo Đức Chúa Trời Ngài cầu thay cho các thánh theo ý muốn của Ngài.

 Thánh Linh là Đấng An Ủi, cầu thay cho chúng ta trong lời cầu nguyện và giúp duy trì mối liên hệ với Đức Chúa Trời. Ngài dạy linh hồn cách cầu nguyện, bày tỏ ý muốn của lòng mình và kiên trì tìm kiếm ý Chúa. Nhờ Thánh Linh, tín hữu có thể đến gần Chúa với lòng tin tưởng, biết rằng mọi lời cầu nguyện đều được Ngài lắng nghe theo kế hoạch thần linh.

5.1 Chúa Giê-su = Thánh Linh = Đấng cầu thay

Hê-bơ-rơ 7:25 “Vì vậy Ngài có thể cứu cứu chúng ta đến cùng, vì Ngài sống đời đời để cầu thay cho họ.

Rô-ma 8:34 “Ai kết án? Chúa Ki-tô Giê-su, Đấng đã chết, và hơn nữa đã sống lại, hiện ở bên hữu Đức Chúa Trời, cũng cầu thay cho chúng ta.”

Chúa Giê-su đang sống và hiện diện bên hữu Cha, và cầu thay cho tín hữu. Ngài là Đấng trung gian duy nhất.

Thánh Linh không được nhận lãnh sự thờ phượng 

Chúng ta không biết chỗ nào trong Kinh Thánh dạy chúng ta phải thờ phượng Đức Thánh Linh, như đã được dạy trong trường hợp của Chúa Kitô (Hê-bơ-rơ 1:6), hay nơi nào chúng ta tìm thấy một ví dụ về sự thờ phượng Đức Thánh Linh, như trong trường hợp của Chúa Kitô. Lu-ca 21:52. Tuy nhiên, trong công thức phép báp-têm, danh xưng ‘Đức Thánh Linh’, hay ‘Đức Thánh Linh’, được liên kết với danh xưng của Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con. Và nếu danh xưng này có thể được sử dụng như vậy, tại sao nó lại không thể đứng đúng vị trí như một phần của cùng một Chúa Ba Ngôi trong bài thánh ca ngợi khen, ‘Ngợi khen Đức Chúa Trời, Đấng ban mọi phước lành?

Để lại một bình luận

.
.
.