Cần phải khẳng định luôn từ đầu là chúng tôi không tin vào giáo lý Ba Ngôi. Tôi chỉ đang làm rõ thần tính của Chúa Giê-su mà thôi.
I) Lời hứa “Immanuel” được ứng nghiệm
Ê-sai 7:14“Vì vậy, chính Chúa sẽ ban cho các ngươi một dấu; nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, sanh một con trai, và đặt tên là Em-ma-nu-ên.”
Ma-thi-ơ 1:22–23 “Vả, mọi sự nầy đã xảy ra để cho được ứng nghiệm lời Chúa đã phán bởi đấng tiên tri rằng: Nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, sanh một con trai, người ta sẽ kêu tên là Em-ma-nu-ên, nghĩa là: Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.”
Giăng 1:14 “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn điển và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con Một đến từ Cha.”
Khải Huyền 21:3 “Tôi nghe từ trên trời có tiếng lớn rằng: Kìa, trại của Đức Chúa Trời ở cùng loài người; Ngài sẽ ở với họ, họ sẽ làm dân Ngài, và chính Đức Chúa Trời sẽ ở với họ, là Đức Chúa Trời của họ.”
Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.” “Ánh sáng của sự hiểu biết về vinh quang của Đức Chúa Trời” được nhìn thấy “trên khuôn mặt của Chúa Giê-xu Christ.” Từ những ngày vĩnh cửu, Chúa Giê-xu Christ đã là một với Đức Chúa Cha; Ngài là “hình ảnh của Đức Chúa Trời,” hình ảnh của sự vĩ đại và uy nghi của Ngài, “sự chiếu sáng của vinh quang Ngài.” Chính để bày tỏ vinh quang này mà Ngài đã đến thế gian. Ngài đến để bày tỏ ánh sáng tình yêu của Đức Chúa Trời trên trái đất tăm tối tội lỗi này,—để trở thành “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.” Vì vậy, lời tiên tri về Ngài đã được ứng nghiệm: “Tên Ngài sẽ được gọi là Em-ma-nu-ên
Chúa Giê-su ngự trong đền thánh, giữa dân Ngài. Trong suốt cuộc hành trình mệt mỏi của họ trong sa mạc, biểu tượng sự hiện diện của Ngài vẫn ở cùng họ. Vì vậy, Đấng Christ đã dựng đền tạm của Ngài giữa trại của loài người. Ngài dựng lều bên cạnh trại của loài người, để Ngài ngự giữa chúng ta, và cho chúng ta quen thuộc với bản tính và sự sống thiêng liêng của Ngài.
Bằng cách đến ngự giữa chúng ta, Chúa Giê-su đã bày tỏ Đức Chúa Cha cho cả loài người lẫn thiên sứ. Ngài là Lời Đức Chúa Trời, tức là ý tưởng của Đức Chúa Trời được tỏ bày ra. Trong lời cầu nguyện cho các môn đồ, Ngài phán: “Con đã rao truyền cho họ danh Cha,”—“thương xót và nhân từ, chậm giận, dư dật ân điển và chân lý,”—“để tình yêu thương mà Cha đã yêu thương Con ở trong họ, và Con ở trong họ.” Nhưng sự mặc khải này không chỉ dành riêng cho con cái trần gian của Ngài. Thế giới nhỏ bé của chúng ta là cuốn sách bài học của vũ trụ. Mục đích tuyệt vời của ân điển Đức Chúa Trời, mầu nhiệm của tình yêu cứu chuộc, là chủ đề mà “các thiên sứ mong muốn nhìn vào,” và đó sẽ là đề tài nghiên cứu của họ trong suốt các thời đại vô tận. Cả những người được cứu chuộc và những con người bất bại sẽ tìm thấy nơi thập tự giá của Đấng Christ sự hiểu biết và bài ca của họ. Chúng ta sẽ thấy rằng vinh quang chiếu rọi trên khuôn mặt Chúa Giê-su chính là vinh quang của tình yêu hy sinh. Trong ánh sáng từ đồi Calvary, chúng ta sẽ thấy rằng luật của tình yêu từ bỏ chính là luật sự sống cho đất và trời; rằng tình yêu “không tìm kiếm lợi ích riêng” bắt nguồn từ tấm lòng Đức Chúa Trời; và rằng trong Đấng nhu mì và khiêm nhường, đặc tính của Đấng ngự trong ánh sáng mà không ai có thể đến gần được được thể hiện.
- Chúa Giê-su được gọi là “Em-ma-nu-ên” — Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta; Chúa Giê-su vốn một với Cha từ đời đời và đến thế gian để bày tỏ vinh quang của Đức Chúa Trời. Vì chỉ có Chúa Giê-su là con của Đức Chúa Trời thì mới có thể bày tỏ được Đức Chúa Trời.
- Đấng Christ “dựng lều” giữa nhân loại để chúng ta quen thuộc với bản tính và sự sống thiêng liêng của Ngài.
- Qua việc ở cùng chúng ta, Chúa Giê-su tỏ bày “danh Cha” — Đấng thương xót, nhân từ, đầy ân điển và chân lý — để tình yêu của Cha ở trong môn đồ và Ngài ở trong họ.
- Sự mặc khải này không chỉ cho loài người mà còn cho toàn vũ trụ: trái đất trở thành “sách bài học” về ân điển; các thiên sứ hằng suy ngẫm mầu nhiệm tình yêu cứu chuộc.
II) Thần tính & tiền hữu của Chúa Jêsus
Chúa Giê-su mang trọn vẻ bản tính của Đức Chúa Trời
Giăng 1:1–3 “Ban đầu có Lời; Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Lời mang bản chất của Đức Chúa Trời. Ngài ở cùng Đức Chúa Trời ban đầu. Muôn vật bởi Ngài làm nên; chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài.”
A. Chúa Giê-su có từ bao giờ?
- Ban đầu—trước mọi vật được dựng nên—“đã có Lời”: điều này khẳng định tiền hữu của Đấng Christ vượt quá lịch sử sáng thế của trái đất.Từ buổi đời đời, Chúa Giê-su… một với Cha”
B. Chúa Giê-su đã ở cùng Đức Chúa Trời thì làm sao có thể là Đức Chúa Trời ?
- Nói đến mối tương giao thân mật và phân biệt hai Đấng riêng biệt giữa Con và Cha; đồng thời khẳng định thần tính trọn vẹn của Ngài. Đấng Christ là mang đầy đủ bản chất của Đức Chúa Trời và ở mức cao nhất.
- Vậy thì giáo lý Ba Ngôi sẽ giải thích làm sao trước câu Kinh Thánh này. Có lẽ nào tự mình lại ở cùng chính mình được chăng?
C. Chúa Giê-su mang đầy đủ bản chất của Đức Chúa Trời
- Chúa Giê-su là con trai độc sinh của Chúa Giê-su theo nghĩa đen vậy thì Ngài mang đầy đủ bản chất của Cha Ngài!
Chúa Giê-su chính là “Đấng Ta Là”
Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14 “Đức Chúa Trời phán cùng Môi-se: Ta là ĐẤNG TA LÀ. Ngài lại phán rằng: Ngươi hãy nói cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Đấng TA LÀ đã sai ta đến cùng các ngươi.”
Giăng 8:58 “Đức Chúa Jêsus phán cùng họ rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, trước khi Áp-ra-ham chưa sanh ra, Ta là ĐẤNG TA LÀ.”
A. Chúa Giê-su cũng tự nhận mình là “Đấng Ta Là “
- Đấng nói từ bụi gai cháy với Môi-se chính là Đấng Christ; khi Ngài phán “Ta là”, Ngài nhận chính danh xưng của Đức Chúa Trời, khẳng định Ngài tự-hữu, đời-đời và một bản thể với Cha
Bằng nhân tính của mình, Đấng Christ đã chạm đến nhân loại; bằng thần tính của mình, Ngài nắm giữ ngai vàng của Đức Chúa Trời. Là Con người, Ngài đã cho chúng ta một tấm gương về sự vâng phục; là Con Đức Chúa Trời, Ngài ban cho chúng ta sức mạnh để vâng phục. Chính Đấng Christ đã phán với Môi-se từ bụi cây trên núi Hô-rếp rằng: “TA LÀ ĐẤNG TA LÀ…. Ngươi sẽ nói với con cái Y-sơ-ra-ên như vầy: ĐẤNG TA LÀ đã sai ta đến cùng các ngươi.” Đây là lời hứa giải cứu Y-sơ-ra-ên. Vì vậy, khi Ngài đến “trong hình dạng loài người,” Ngài đã tuyên bố chính Ngài là ĐẤNG TA LÀ. Hài Nhi thành Bết-lê-hem, Đấng Cứu Thế nhu mì và khiêm nhường, là Đức Chúa Trời “biểu hiện trong xác thịt.” 1 Ti-mô-thê 3:16 . Và Ngài phán với chúng ta: “TA LÀ Người Chăn Chiên Nhân Lành.” “TA LÀ Bánh Hằng Sống.” “TA LÀ Đường Đi, Lẽ Thật và Sự Sống.” “Mọi quyền phép đã được ban cho Ta trên trời và dưới đất.” TA LÀ sự bảo đảm của mọi lời hứa. TA LÀ; đừng sợ. “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta” là sự bảo đảm cho sự giải cứu chúng ta khỏi tội lỗi, là sự bảo đảm cho sức mạnh của chúng ta để vâng theo luật pháp thiên đàng.
Cô-lô-se 2:9 “Vì trong Ngài có sự đầy trọn của bổn tánh Đức Chúa Trời ở cách thân thể.”
Hê-bơ-rơ 1:8–10 “Về Con thì Ngài phán rằng: Hỡi Đức Chúa Trời, ngai Ngài còn đời đời vô cùng; cây quyền trượng của nước Ngài là cây quyền trượng ngay thẳng. Chúa đã yêu sự công bình và ghét sự gian ác; bởi đó Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Chúa, đã xức cho Chúa dầu vui mừng hơn các bạn hữu Chúa. Lại có phán rằng: Hỡi Chúa, lúc ban đầu Chúa đã lập nền đất, các từng trời cũng bởi tay Chúa làm nên.”
III. Đấng Christ là Đấng Tạo Hóa
Cô-lô-se 1:16–17 –“Vì muôn vật đã được dựng nên trong Ngài, bất luận trên trời hay dưới đất, vật thấy được và vật không thấy được, hoặc ngôi vua, hoặc quyền cai trị, hoặc chấp chánh, hoặc quyền thế; mọi vật đều nhờ Ngài và vì Ngài mà được dựng nên; Ngài có trước muôn vật, và muôn vật đứng vững trong Ngài.”
Hê-bơ-rơ 1:2 “Ví bằng thuở xưa Đức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri phán với tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách, thì trong những ngày sau rốt nầy, Ngài đã phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Đấng mà Ngài lập làm kẻ kế tự muôn vật, và cũng bởi Con đó, Ngài đã dựng nên thế gian.”
Giăng 1:3, 10“Muôn vật bởi Ngài làm nên; chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài.” “Ngài đã ở thế gian, thế gian đã nhờ Ngài mà làm nên, song thế gian chẳng nhìn biết Ngài.”
IV. Chúa Giê-su bày tỏ Cha
Vì Đức Chúa Trời là Đấng không thấy được nên cần có Chúa Giê-su để bày tỏ Đức Chúa Trời cho mọi người biết.
Giăng 1:18 “Chẳng hề ai thấy Đức Chúa Trời; chính Con độc sanh, là Đấng ở trong lòng Cha, đã tỏ Cha ra.”
Giăng 14:9 “Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi Phi-líp, ta ở với các ngươi đã bấy lâu, các ngươi chưa biết ta sao? Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha; làm sao ngươi nói: Hãy tỏ Cha cho chúng tôi xem?”
Hê-bơ-rơ 1:3 “Ngài là sự chói sáng của vinh hiển Ngài và hình bóng của bổn thể Ngài, lấy lời quyền năng mình nâng đỡ muôn vật; khi đã làm xong sự sạch tội, thì ngồi bên hữu Đấng Tôn Nghiêm ở trên cao.”
2 Cô-rinh-tô 4:6 “Vì Đức Chúa Trời là Đấng đã phán rằng: Sự sáng phải soi từ trong sự tối tăm, đã làm cho sự sáng Ngài rực rỡ trong lòng chúng ta, để chúng ta được sự sáng biết vinh hiển của Đức Chúa Trời ở nơi mặt Đức Chúa Jêsus Christ.”
V. Bản chất sự đền tội: thay thế & xưng nghĩa
2 Cô-rinh-tô 5:21 “Ngài đã làm cho Đấng chẳng hề biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Ngài mà trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời.”
Rô-ma 3:24–26 “Được xưng công bình nhưng không bởi ân điển Ngài, bởi sự cứu chuộc trong Đức Chúa Jêsus Christ. Đức Chúa Trời đã lập Ngài làm của lễ chuộc tội bởi đức tin trong huyết Ngài, để tỏ sự công bình mình, vì Ngài đã bỏ qua các tội phạm đã phạm trước kia, trong sự nhịn nhục của Đức Chúa Trời, và để tỏ sự công bình mình trong thời hiện tại, hầu cho Ngài được xưng là công bình, và xưng công bình cho kẻ nào tin Đức Chúa Jêsus.”
Rô-ma 5:8 “Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.”
1 Phi-e-rơ 2:24 “Ngài đã gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết vì tội lỗi mà được sống cho sự công bình; ấy là bởi lằn roi Ngài mà anh em đã được lành bịnh.”
1 Giăng 2:2 “Ấy chính Ngài là của lễ chuộc tội cho chúng ta; không những cho tội lỗi chúng ta thôi đâu, lại cũng cho tội lỗi cả thế gian nữa.”
VI. Chức vụ hiện tại: Trung Bảo & Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm
Hê-bơ-rơ 2:17–18 “Ấy vậy, Ngài bị buộc phải làm giống anh em mình trong mọi sự, hầu cho trở nên Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm thương xót và trung tín trong những sự thuộc về Đức Chúa Trời, đặng chuộc tội cho dân chúng. Vì chưng chính Ngài đã chịu khổ trong khi bị cám dỗ, nên có thể cứu những kẻ bị cám dỗ.”
Hê-bơ-rơ 4:14–16 “Vậy, bởi chúng ta có một Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm lớn đã trải qua các từng trời, tức là Đức Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời, thì hãy bền giữ lời xưng đạo chúng ta. Vì chúng ta không có Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối của chúng ta đâu, trái lại, Ngài đã bị cám dỗ trong mọi việc cũng như chúng ta, song không phạm tội. Vậy, chúng ta hãy dạn dĩ đến gần ngôi ân điển, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.”
Hê-bơ-rơ 7:25 “Bởi đó, Ngài có thể cứu kẻ đến gần Đức Chúa Trời nhờ Ngài được trọn vẹn, vì Ngài hằng sống để cầu thay cho họ.”
Hê-bơ-rơ 8:1–2 “Điều chúng ta đang nói đây, điều chính yếu là: chúng ta có một Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm như vậy, đã ngồi bên hữu ngai của Đấng Tôn Nghiêm trên trời, là Đấng hầu việc nơi nơi thánh và nơi trại thật, là điều Chúa đã dựng, chớ chẳng phải người ta.”
Hê-bơ-rơ 9:24 “Vì Đấng Christ chẳng vào nơi thánh bởi tay người ta làm ra, là hình bóng của nơi thật, nhưng Ngài vào chính trời, hiện ra trước mặt Đức Chúa Trời vì chúng ta.”
1 Ti-mô-thê 2:5 “Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung Bảo ở giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức là Đức Chúa Jêsus Christ, là người.”
VII. Kết hiệp thần–nhân: hy vọng & mẫu mực sống
Phi-líp 2:6–8 “Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ, song Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người. Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên thập tự giá.”
1 Phi-e-rơ 2:21 –“Vì anh em đã được kêu gọi đến sự đó, bởi Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại gương cho anh em noi theo dấu chân Ngài.”
Giăng 14:15- “Nếu các ngươi yêu mến ta, thì giữ các điều răn ta.”
Giăng 15:4–5 – “Hãy ở trong ta, và ta ở trong các ngươi. Như nhánh nho không thể tự mình sanh trái được, nếu không ở trong cây nho, các ngươi cũng vậy, nếu không ở trong ta. Ta là gốc nho, các ngươi là nhánh. Ai ở trong ta và ta ở trong người ấy, thì sanh nhiều trái; vì ngoài ta, các ngươi chẳng làm chi được.”
Ê-phê-sô 2:8–10 –“Vả, ấy là nhờ ân điển mà anh em được cứu, bởi đức tin; điều đó không phải do anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình. Vì chúng ta là công việc của Ngài, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn cho chúng ta làm theo.”
VIII) Đích cánh chung của “God With Us”
Khải Huyền 21:3–4 “Tôi nghe từ trên trời có tiếng lớn rằng: Kìa, trại của Đức Chúa Trời ở giữa loài người; Ngài sẽ ở với họ; họ sẽ làm dân Ngài; và chính Đức Chúa Trời sẽ ở với họ, là Đức Chúa Trời của họ. Đức Chúa Trời sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt họ; sẽ không còn sự chết, cũng chẳng còn than khóc, kêu la, hay là đau đớn nữa; vì những sự trước đã qua rồi.”
Khải Huyền 22:3–4 “Chẳng còn sự rủa sả nữa. Ngôi của Đức Chúa Trời và Chiên Con sẽ ở trong thành; các tôi tớ Ngài sẽ hầu việc Ngài; họ sẽ thấy mặt Ngài, và danh Ngài sẽ ở trên trán họ.”
Giăng 14:1–3 “Lòng các ngươi chớ hề bối rối; hãy tin Đức Chúa Trời, cũng hãy tin ta nữa. Trong nhà Cha ta có nhiều chỗ ở; nếu không, ta đã nói cho các ngươi rồi; ta đi để sắm sẵn cho các ngươi một chỗ. Khi ta đã đi và sắm sẵn cho các ngươi một chỗ rồi, ta sẽ trở lại, đem các ngươi đi với ta, hầu cho ta ở đâu thì các ngươi cũng ở đó.”