Lễ Kèn Thổi

Lễ Kèn Thổi là ngày hội trọng đại mở đầu giai đoạn thứ ba trong chuỗi ba kỳ lễ trọng thể mùa thu của Đức Chúa Trời. Vào ngày mùng 1 tháng 7 theo lịch thánh, khắp Y-sơ-ra-ên vang lên những hồi kèn chói lòi, gọi mời mọi người ép linh hồn, lắng nghe tiếng Chúa. Tiếng kèn không chỉ là âm thanh—mà là lời thúc giục mạnh mẽ, khiến tâm hồn phải thanh tẩy, chuẩn bị trang nghiêm trước Đại Lễ Chuộc Tội. Đó là lúc mỗi cá nhân quay đầu, ăn năn sám hối, gột rửa lỗi lầm và dâng lên Đức Chúa Trời tấm lòng trong sạch, sẵn sàng đón nhận ân điển tha thứ.

Tất các lễ nghi trong Cựu Ước đều mang tính tiên tri, hướng về Đấng Mê-si-a và công tác cứu chuộc của Ngài. Lễ Kèn Thổi, với vai trò cảnh báo và kêu gọi sự tỉnh thức, có thể được hiểu là biểu tượng cho sự kêu gọi ăn năn và chuẩn bị cho ngày phán xét, điều mà Chúa Giê-su đã thực hiện trong chức vụ của Ngài tại Nơi Chí Thánh.

Lễ Kèn Thổi, với vai trò cảnh báo và kêu gọi sự tỉnh thức, có thể được hiểu là biểu tượng cho sự kêu gọi ăn năn và chuẩn bị cho ngày phán xét, điều mà Chúa Giê-su đã thực hiện trong chức vụ của Ngài

Ý nghĩa lễ kèn thổi trong Cựu Ước

  • Tội lỗi của dân Y-sơ-ra-ên

Người dân Y-sơ-ra-ên vừa vượt qua biển Đỏ trong cơn cuồng phong cát bụi, thì dựng trại giữa sa mạc khô cằn tại chân núi Sinai.[Xuất Êdíptô Ký 19:1-2] Đức Chúa Trời gọi Môi-se lên đỉnh núi, ban cho ông hai bia đá mang dòng chữ Mười Điều Răn—luật pháp bất di bất dịch của Ngài. Nhưng sau bốn mươi ngày, khi Môi-se chưa trở xuống, dân chúng lo sợ ông đã chết; trong tuyệt vọng, họ đúc một con bê vàng, quỳ gối trước nó và tuyên bố rằng chính tượng đồng đó đã dẫn họ ra khỏi xiềng xích Ai Cập.

Cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời bùng lên như núi lửa. Môi-se hạ xuống, thấy cả một đám đông cuồng tín cúi lạy trước hình tượng, máu nóng sôi trong huyết quản ông. Giận dữ, ông ném hai bia đá xuống nền đá, chấn động cả núi rùng mình vỡ nát. Tiếng vỡ rền vang, chói tai như lời cảnh báo: thần tượng chỉ dẫn đến diệt vong! Ngay lập tức, cuộc nổi loạn bùng nổ thành nội chiến—hơn 3000 kẻ ngoan cố tôn thờ con bò vàng đã ngã gục dưới thanh gươm của công lý thiêng liêng.

  • Mười Điều Răn lần thứ hai – Lời kêu gọi ăn năn

Sau đó, Môi-se dời Đền Tạm ra xa bên ngoài trại, dựng lên nơi gọi là “Hội Mạc” để chỉ mình ông đến gặp Chúa (Xuất Ê-díp-tô Ký 33:7). Khi Môi-se vào trong Hội Mạc, cả dân Y-sơ-ra-ên cởi bỏ hết trang sức lộng lẫy, đứng thinh lặng trước cửa Đền Tạm, quỳ gối thờ phượng Đức Giê-hô-va (Xuất Ê-díp-tô Ký 33:4–6). Nhờ lời cầu thay kiên trung của Môi-se, lòng thương xót của Đức Chúa Trời được tỏ ra, Ngài tha thứ tội lỗi dân sự và truyền Môi-se chuẩn bị hai bia đá mới giống hệt bia cũ để lên núi Sinai lần thứ hai lãnh nhận Mười Điều Răn (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:1–4).

Theo lệnh Chúa, Môi-se mang hai bia đá thẳng tay, lên sườn núi vào sáng sớm ngày mùng 1 tháng 6 theo lịch thánh, kiêng ăn suốt 40 ngày trong sự thinh lặng và giao ước thiêng liêng với Đấng Tạo Hóa (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:4–5). Đến ngày mùng 10 tháng 7, ông trở xuống với bia đá mới, trên đó chính tay Chúa khắc chữ bằng huyền lực vinh quang (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:28). Ngày mùng 10 tháng 7 sau đó được định làm Đại Lễ Chuộc Tội—ngày Chúa trực tiếp kết ước tha tội—và mười ngày trước đó, ngày mùng 1 tháng 7, là Lễ Kèn Thổi, khi khắp trại vang lên tiếng kèn chói lói, mời gọi mọi người ăn năn sám hối, thanh tẩy tâm hồn, chuẩn bị bước vào ngày lễ trọng nhất của năm (Lê-vi Ký 23:24; 27).

Ứng nghiệm về đại lễ kèn thổi Tân Ước

Rõ ràng như Lễ Vượt Qua, Lễ Kèn Thổi vừa là lễ kỷ niệm vừa là hình ảnh tượng trưng. Nó diễn ra trước ngày Đại Lễ Chuộc Tội—điển hình cho cuộc xét xử lớn khởi sự năm 1844, khi chu kỳ hai ngàn ba trăm ngày trong Daniel 8:14 hoàn tất.

Trong hình ảnh, kèn vang khắp Israel để cảnh báo ngày Đại Lễ Chuộc Tội sắp đến; trong thực tại, ta mong đợi một sứ điệp vang lên như tiếng kèn khắp thế giới, báo trước ngày xét xử thực sự trên trời. Từ năm 1833–34 đến 1844, sứ điệp ấy được loan báo khắp nơi bằng “những âm thanh như tiếng kèn”: “Giờ xét xử của Ngài đã đến.” 

William Miller và những người cùng chí hướng, khi nghiên cứu câu “Hai ngàn ba trăm ngày; rồi nơi thánh sẽ được thanh tẩy,” đã tính ra năm 1844. Họ hiểu “nơi thánh” là trái đất, và rao giảng rằng trong năm ấy Đức Chúa Jêsus sẽ đến để thanh tẩy và xét xử nhân loại.

Hàng trăm mục sư tại Mỹ nhiệt thành hưởng ứng; Edward Irving và các nhân sĩ tại Anh cũng giảng dạy tương tự; Joseph Wolff cùng nhiều người khác đem sứ điệp ấy đến Á Châu và khắp thế giới. 

Trong mười năm trước ngày mồng mười tháng bảy (lịch Do Thái) năm 1844, mọi quốc gia văn minh đã nghe “Giờ xét xử của Ngài đã đến” vang lên như tiếng kèn—khác hẳn lời rao giảng “phán xét sẽ đến” của Phao-lô thời trước. 

Việc những người truyền giảng không hiểu trọn vẹn ý nghĩa không ngăn cản họ hoàn thành điển hình: như dân thành Giê-ru-sa-lem tung hô “Đấng nhân danh Chúa đến” trong tiếng kèn, họ ứng nghiệm lời tiên tri dù không biết Ngài sẽ chịu đóng đinh. 

Tương tự, sứ điệp 1834–1844 không thể được loan bằng quyền năng và niềm vui trọn vẹn nếu người truyền biết rằng Ngài không đến trần gian, mà vào Nơi Chí Thánh tột cùng của đền tạm trên trời để khởi sự công tác xét xử. 

Chúa đã che dấu hai sứ điệp kế tiếp cho đến khi Ngài trở lại trong vinh quang; để an ủi họ trong thất vọng, Ngài cho họ, bằng đức tin, được thoáng thấy công việc của vị Đại Tế trên trời. 

Lễ kèn thổi để tập hợp dân sự

Cựu ước Ứng nghiệm
Lê-vi Ký 23:24-27  -Tiếng kèn thổi báo hiệu ngày chuộc tội đã gần đến. Khải Huyền 14:6, 7. Sứ điệp của thiên sứ thứ nhất công bố rằng ngày chuộc tội thực sự, ngày phán xét, đã gần kề.
Dân số ký 28:11-15  – Nhiều lễ vật hiến tế được thực hiện tại Lễ Kèn Trumpet. Hê-bơ-rơ 10:32-37 . Những người rao truyền sứ điệp của thiên sứ thứ nhất đã hy sinh rất nhiều; họ “vui mừng chịu cảnh cướp bóc” của cải mình.
Dân số ký 10:3-10 – Tiếng kèn vang lên khiến dân Y-sơ-ra-ên nhóm lại trước mặt Chúa. 1 Cô-rinh-tô 15:51-53 . Tiếng kèn của Đức Chúa Trời sẽ triệu tập các thánh đồ đến gặp Chúa khi Ngài xuất hiện.
.
.
.