Có lẽ rằng từ khi lọt lòng mẹ tôi đã khóc rất nhiều thậm chí rằng khi tôi lớn lên rồi mọi người vẫn còn nhắc lại cái nết khóc nhè.
Tôi nghĩ rằng tôi khóc dã đề lâu vậy là do không có Chúa bên cạnh chăng???
Những năm tháng trẻ thơ
Có lẽ tôi được Chúa gọi từ rất sớm. Ngày còn bé tôi là một cậu bé cực kì yếu đuối khi mắc căn bệnh Lao phổi hiểm nghèo tưởng chết rồi, và những năm tháng tuổi trẻ giống như 1 cơn ác mộng vậy nhưng có một lần em tôi nặng quá lên mẹ em đã cầu nguyện Chúa ( Lúc đó chắc mẹ em bắt chiếc theo người ta làm chơi cho vui thôi vì thực ra mẹ tôi là người chống đối Chúa) em đã cực kì vui mừng nghe thấy từ “Chúa” mặc dù tôi chẳng biết Chúa là gì ? và cảm giác đó như là 1 phần của mình mặc dù lúc ấy còn khá bé.
Sau này khi nghĩ lai tôi vẫn cảm thấy rớt nước mắt vì tại sao Chúa đã yêu con sớm như vậy.
Năm tháng trung học
Tôi có đọc các rất nhiều người nổi tiếng như Albert Einstein, Marie Curie, ….. nhưng tôi lại đặc biệt yêu quý Sir Isaac Newton có lẽ là vì lối sống và nhân các của ông này. Chính Sir Isaac Newton là người tôi vô cùng ngưỡng mộ và Sir Isaac Newton dã dẫn tôi đến với nhắc tới Kinh Thánh. Và lúc đó tôi đã thầm nguyện rằng khi nào vào đại học tôi sẽ học Kinh Thánh.
Bác ruột tôi người rất thành công có lần nhạo báng đạo Chúa trước mặt tôi thế mà tôi lại yêu Chúa luôn thế mới hay chứ lúc đó tôi đã muốn thao đạo Chúa rồi. Lẽ thường người ta khen mình theo thì đã đành, đây người ta chê mà mình lại theo.
Chúa đã yêu tôi và đặt để Chúa vào trong lòng tôi một cách vô điều kiện.
Thời kì đại học
Tôi cực kì sa ngã vào mấy trò điện tử vô vị vì lúc này tôi chán ghét trường học, đã nhiều lần tôi muốn tự tự vì quá chán trường học nhưng tôi vẫn phải đi học Đại học vì bố mẹ tôi lấy cái chết ra để đe dọa tôi. Số là hồi cấp 3 tôi có học ở một trường vô cùng giỏi có thể nói là giỏi nhất ở Việt Nam.
Lúc này tôi vô cùng hoảng loại và mất phương hướng. Chúa dẫn tôi đi qua các hội thánh khác nhau để tôi đi tìm lẽ thật. Tôi rung động cảm xúc vô vùng hỗn độn tôi lại nhớ về năm tháng trung học nhớ lại Sir Isaac Newton có nói về Cơ Đốc Phục Lâm thế là tôi tìm đến Cơ Đốc Phúc Lâm. Nhưng rất tiếc Cơ Đốc Phục Lâm đã sa ngã….
Có một thời dài tôi nghĩ rằng tôi đi tìm Chúa nhưng không phải là Chúa đi tìm tôi. Chúa đã
Đi kiếm tiền
Người ta học đại học mất 4 năm còn riêng tôi phải học đại học 7,5 năm vì tôi có yêu đại học đâu. Nó giống như là đi tù 7,5 năm vậy thật là một cơn ác mộng kinh hoàng. Thậm chí sau khi tốt nghiệp ra trường được 3 năm thì nhiều đêm tôi vẫn còn mơ rằng:” Ê cậu còn nợ 1 môn trên trường đại học cậu không được tốt nhiệp đâu” sau khi tỉnh dậy khỏi cơn mơ thì tôi vẫn nghĩ rằng mình chưa tốt nghiệp phải đến sáng ngày ra sau khi điều tra lại thì mình mới nhớ là mình tốt nghiệp đại học rồi.
Tôi luôn luôn cảm nhận rằng xã hội thật bất công với tôi. Nhưng Chúa thì lại luôn ở bên tôi, che chở cho tôi trong mọi quãng đường.
Lập nghiệp
Đương nhiên rồi!! Vì bố mẹ ruột tôi và bố mẹ vợ tôi đều là những người chống đối Chúa lên tôi lập nghiệp năm 27 tuổi với đôi bàn tay trắng:
- Không tiền: thậm còn bị âm tiền vì đã gây tai nạn đâm vào người ta phải đưa người ta đi viện.
- Không mối quan hệ: Đương nhiên rồi có ai giúp đâu.
- Không biết giao tiếp: Tôi là người hướng nội đến 80% lên khả năng giao tiếp cự kì kém.
- Bệnh tật : tôi gặp đủ thứ bệnh vì chứng bệnh tư kỉ khi học đại học.
- Không sức khỏe: Tôi còn chẳng bằng người thương nữa là có sức khỏe.
- Mâu thuẫn tôn giáo: Đi làm gặp mấy ông chuyên nói xấu Chúa. nghỉ việc!!! Ở nhà cũng chẳng khá khẩm hơn gì
- Bị lừa gạt : Các bạn biết rồi đấy sống với bóng tối thì họ chơi khăm mình thường như cơm bữa.
Nhưng tôi có một điều mà người khác không bao giờ có thậm chí so với các Cơ Đốc Nhân khác tôi may mắn hơn rất nhiều
- Chúa luôn đồng hành: Đã có những lúc tôi tưởng như bị quỵ ngã khóc lóc sướt mướt vì bị các doanh nghiệp khác đánh cho bầm dập nhưng Chúa luôn ở bên tôi.
Các bạn thấy đấy tôi chẳng có gì ngoài Chúa cả. Nhưng chỉ cần Chúa mà thôi nhưng mà tôi lại thắng họ thế mới hay chứ.
Thành công trên thương trường
Khi các doanh nghiệp thì đang kêu gào trong tuyệt vọng vì cơn khủng khoảng kinh tế thì doanh nghiệp của tôi phát triển rực rỡ.
- Doanh nghiêp: Tôi không dám nói vì sợ mọi người sẽ nghĩ nọ nghĩ kia. nhưng nếu anh em trong Chúa có cần tôi giúp đỡ thì tôi sẵn lòng.
- Vợ tôi : Vợ tôi đã từ theo phe chống đối tôi kịch liệt lắm giờ thì lại theo chồng thờ phượng Chúa.
- Con trai: Tạ ơn Chúa đã ban cho tôi 1 đứa con mà lại là con trai để nhận lãnh sản nghiệp của tôi và đi hầu việc Chúa.
- Bố mẹ đẻ, vợ: Đương nhiên rồi họ không còn có thể nhạo báng Chúa trước mặt tôi được nữa, tôi biết rằng họ đang sợ Chúa của tôi rồi.
Bạn thấy đấy, Chúa cho tôi tất cả mọi thứ từ vợ và người con trai đầu lòng của tôi và cho tôi tiền để tôi sống gia đình, lại ban cho tôi cả nhưng thứ tôi không xin đó là cơ nghiệp và sự tôn trọng. Tất cả những thứ của tôi đều do Chúa ban cho tôi.
Hầu việc Chúa.
Gần đây, Tôi cảm thấy bị thôi thúc và u buồn rất nhiều vì tôi đã có sự nghiệp lớn nhưng trong Chúa tôi lại chẳng có chi cả .Thà rằng tôi đặng thà bỏ sự nghiệp mình mà theo Chúa có lẽ sẽ khiến tôi vui vẻ hơn.
Các bạn ạ Chúa đang sắp tới rồi nếu chúng ta còn chậm chễ ắt Chúa sẽ khiển trách chúng ta mất, vậy chúng ta phải trung tín bước đi theo Chúa kẻo không sẽ giống như Lao-di-ce-a trong thời kì cuối cùng chăng.
“Nầy, Ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người và người với Ta. Người nào thắng, Ta sẽ cho ngồi với Ta trên ngai Ta, như chính Ta đã thắng và ngồi với Cha Ta trên ngai của Ngài. Ai có tai, hãy nghe lời Thánh Linh phán với các Hội Thánh.“
Các bạn ơi, Chúa sắp tới rồi!! Mỗi người một ân tứ, nếu chúng ta không kết hợp lại với nhau sẽ không bao giờ có thể thành công được đâu!!