Hội-thánh Bẹt-găm

Bẹt-găm

 

Bẹt-găm
Bẹt-găm

Thời kỳ Bẹt-găm ứng nghiệm khoảng thời gian Constantine chấp nhận chính nghĩa Cơ đốc giáo, vào năm 313 sau Công nguyên, hoặc về sự cải đạo được cho là của ông, có lẽ vào năm 323 hoặc 325.

Bẹt-găm, có nghĩa là ‘hôn nhân’ hoặc ‘hợp nhất,’ và mô tả một cách thích hợp tình trạng của hội thánh trong giai đoạn kéo dài từ năm 313 SCN đến 538 SCN. Đây là thời kỳ mà hội thánh được hợp nhất với nhà nước… Sự hợp nhất này chắc chắn dẫn đến sự suy đồi về giáo lý và sự du nhập của các lỗi lầm từ ngoại giáo.”

i. Khen ngợi Bẹt-găm

Khải huyền 2: 12-14 -“Cũng hãy viết cho thiên-sứ của hội-thánh Bẹt-găm rằng: Nầy là lời phán của Đấng có thanh gươm nhọn hai lưỡi: Ta biết nơi ngươi ở; đó là ngôi của quỉ Sa-tan; ngươi đã vững lòng tôn danh ta, không chối đạo ta; dầu trong những ngày đó, An-ti-ba, kẻ làm chứng trung-thành của ta đã bị giết nơi các ngươi, là nơi Sa-tan ở.”

1. Ta biết nơi ngươi ở; đó là ngôi của quỉ Sa-tan

 Chỗ ở của Sa-tan đề cập đến chính thành phố Bẹt-găm. Nó nổi tiếng là nơi đặt trụ sở chính của thờ cúng hình tượng và ngoại giáo ở Tiểu Á, đặc biệt là thờ cúng Asclepius (vị thần rắn) và sự sùng bái mãnh liệt sự thờ cúng hoàng đế.

 Về mặt thuộc linh, danh hiệu này tượng trưng cho thời điểm quyền lực ngoại giáo của La Mã được chuyển giao cho hội thánh Cơ Đốc chỉ trên danh nghĩa. Sa-tan đã chuyển ‘ngai’ của mình từ hệ thống ngoại giáo sang hình thức Cơ Đốc giáo đã suy đồi.

2 Ngươi đã vững lòng tôn danh TA, không chối đạo ta;

 Mặc dù Hội Thánh lúc này đang tận hưởng sự ưu ái của thế gian, điều dẫn đến sự suy đồi thuộc linh chung, vẫn có những người vững lòng tôn danh Đấng Christ. Lòng trung tín của họ được thể hiện qua việc họ từ chối chấp nhận các giáo lý và tập tục thế tục đang nhanh chóng xâm nhập Hội Thánh. Giữ danh Đấng Christ tại Bẹt-găm là tích cực chống lại sự hợp nhất giữa cái thiêng liêng và cái trần tục, đó chính là bản chất của sự suy đồi.

3.Dầu trong những ngày đó, An-ti-ba, kẻ làm chứng trung-thành của ta đã bị giết nơi các ngươi

 An-ti-pa, người làm chứng trung thành của ta, đại diện cho những người đã từ chối chấp nhận các giáo lý và tập tục thế tục đang nhanh chóng xâm nhập Hội Thánh. Cái chết của ông là bằng chứng cho thấy lòng trung thành với Đấng Christ thường đòi hỏi sự tử đạo khi đối mặt với sự thỏa hiệp thuộc linh, ngay cả khi hội thánh giành được sự ưu ái trong mắt thế gian.”

II.Quở-trách Bẹt-găm 

Khải huyền 2: 14-16 “Vì tại đó, ngươi có kẻ theo đạo Ba-la-am, người ấy dạy Ba-lác đặt hòn đá ngăn-trở trước mặt con cái Y-sơ-ra-ên, đặng dỗ chúng nó ăn thịt cúng thần-tượng và rủ-ren làm điều dâm-loạn. Ngươi lại cũng có những kẻ theo đạo Ni-cô-la. Vậy, hãy ăn-năn đi, bằng chẳng, ta sẽ đến mau-kíp cùng ngươi, lấy thanh gươm ở miệng ta mà giao-chiến cùng chúng nó.”

1. Ngươi có kẻ theo đạo Ba-la-am

 Tội lỗi mà Ba-la-am dẫn dân Y-sơ-ra-ên vào là ăn của cúng thần tượng và phạm sự dâm dục. Điều này chỉ đến thời điểm mà hội thánh, sau khi bước vào ‘hôn nhân’ với nhà nước (Bẹt-găm), đã tiếp nhận các phong tục và lễ hội của ngoại giáo để làm cho người ngoại đạo dễ dàng gia nhập hội thánh. Điều này được thực hiện vì lợi thế và lợi ích trần tục, chính xác như Ba-la-am đã khuyên Ba-lác dụ dỗ dân Y-sơ-ra-ên.

2. Dỗ chúng nó ăn thịt cúng thần-tượng 

Du nhập các phong tục và thực hành ngoại giáo vào hội thánh Cơ Đốc, chẳng hạn như tiếp nhận các lễ hội và thờ cúng hình tượng của dân ngoại.

Về mặt tâm linh, điều này có nghĩa là hội thánh, trong thời kỳ Bẹt-găm, đã sẵn sàng hạ thấp tiêu chuẩn chân lý (ăn đồ cúng thần tượng) và chiều theo sự ưu ái của thế gian (gian dâm) vì hòa bình và thịnh vượng trên đất. Sự thỏa hiệp này là sự phản bội tình yêu ban đầu của họ

3.Rủ-ren làm điều dâm-loạn.

Sự gian dâm được đề cập ở đây là sự kết nối bất chính, hay sự hợp nhất, giữa hội thánh và nhà nước . Hội thánh vốn chỉ nên được kết hôn với Chúa Kitô chỉ nên vâng phục Đấng Christ, nhưng đã hình thành một liên minh bất chính với các vương quốc của thế gian này. 

Cuộc hôn nhân này với nhà nước chính là sự gian dâm thuộc linh dẫn đến sự tha hóa của nhà thờ, khi nhà thờ bắt đầu tìm kiếm quyền lực và của cải trần gian thay vì sự thanh khiết trên thiên đàng.

4. Những kẻ theo đạo Ni-cô-la

 Đạo Ni-cô-la là biểu tượng cho sự sụp đổ của sự bình đẳng trong Hội Thánh và sự trỗi dậy của chủ nghĩa tăng lữ đã tìm cách thống trị và dẫn dắt các tín hữu vào sự thỏa hiệp với thế gian.

iii.Bài học từ Bẹt-găm

Người Cơ Đốc Nhân thật sự tuyệt đối không được phép thỏa hiệp với tội lỗi. Chúng ta không thể “đoàn kết” với các tôn giáo, tín ngưỡng khác được.. dù là vì hòa bình.

“Bởi vậy Chúa phán rằng: Hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra khỏi chúng nó, đừng đá động đến đồ ô uế, Thì ta sẽ tiếp nhận các ngươi.” –2 Cô-rinh-tô 6:17 

Lịch sử của Bẹt-găm

Thành phố Bẹt-găm đã từng là thủ phủ của tỉnh La Mã ở châu Á trong hai thế kỷ sau khi vị vua cuối cùng của nó, Attalus III, để lại nó cho La Mã vào năm 133 trước Công nguyên. Bẹt-găm là trung tâm chính của đời sống văn hóa và trí tuệ của thế giới “Hy Lạp hóa”.

Bẹt-găm cũng là thủ đô tôn giáo của Tiểu Á. Đó là một trung tâm của tư tưởng Hy Lạp và thờ cúng hoàng đế, và có nhiều đền thờ ngoại giáo. Nó được chỉ định là nơi “ngồi của Sa-tan” thực sự rất thích hợp.

  • Ngôi của quỉ Sa-tan – Từ năm  29 trước Công nguyên Bẹt-găm trở thành địa điểm thờ cúng một hoàng đế La Mã còn sống. Một ngôi đền được xây dựng và dành riêng để thờ chung nữ thần Roma (hiện thân của tinh thần đế chế) và hoàng đế Augustus.
  • Năm 81-96: Các Cơ đốc nhân ở Bẹt-gămđang bị ngược đãi vì từ chối thờ phượng hoàng đế Domitian (81-96 sau Công nguyên), người khăng khăng muốn được tôn thờ như “chúa và thần”.
  • Năm 323: Giáo hoàng bắt đầu giành sự lãnh đạo Satan đã thiết lập “chỗ ngồi”.Công Giáo là một sự pha trộn khéo léo và lừa dối giữa chủ nghĩa ngoại giáo với Cơ đốc giáo, sự thật và sai lầm.

Để lại một bình luận

.
.
.